Thương mùa hoa gạo – Hàn Phong Vũ

MẸ!

Còng lưng gánh nặng ngược xuôi
Về khuya đi sớm chợ đời long đong
Chắt chiu dành dụm từng đồng
Miếng ngon mẹ giữ cho chồng cho con

Bây giờ con đã lớn khôn
Mà lòng mẹ vẫn bên con tháng ngày
Bàn tay chai sạn nhăn gầy
Tóc xanh sương điểm như mây bạc màu

Tảo tần cuốc bẫm cày sâu
Vì con mẹ nén tủi sầu đắng cay
Nhọc nhằn nắng rát mưa bay
Mồ hôi ướt đẫm nhòe cay mắt hiền

Dẫu nhọc nhằn mẹ vẫn tin
Ngày mai con sẽ bình yên trở về
Đã mấy xuân sống xa quê
Lòng con vẫn nhớ ước thề thiêng liêng

Mượn con chữ trút ưu phiền
Chiều dâng nỗi nhớ nơi miền gió sương
Bao nhiêu vị ngọt đời thường
Làm sao sánh nổi tình thương mẹ hiền.

(Trích từ tập Nhớ quê)

THƯƠNG MÙA HOA GẠO

Hoa gạo nở đỏ tháng ba
Tiếng đàn ai dạo ngân nga bến tình
Bâng khuâng ngồi nhớ dáng hình
Mùa xưa bến cũ mộng tình đắm say

Tiếng chim ríu rít vòm cây
Dáng ai lấp ló chân mây cuối trời
Nhặt bông hoa gạo bồi hồi
Nhớ ai ngày ấy trao đôi môi hồng

Chiều tháng ba gió se lòng
Nhà bên có kẻ lấy chồng làng xa
Pháo hồng hòa với xác hoa
Trời tuôn nước mắt vỡ oà con tim

Có chàng thi sĩ lặng im
Lòng như dao cắt kim ghim nát bời
Tay ôm chùm gạo gượng cười
Trao người lỡ bước thay lời tiễn đưa

Cánh hoa tơi tả trong mưa
Người đi nức nở thương mùa hoa yêu..
Yêu thương gửi lại trăm chiều
Ngàn năm ly biệt sầu thiêu cháy lòng…

 

EM VÀ XỨ HUẾ

Ai ra xứ Huế mộng mơ
Thăm người em gái ngây thơ, ngoan hiền
Áo dài, nón lá, hồn nhiên
Em đi giữa phố ngả nghiêng bao chàng.

Em vùi ta, giấc mơ màng
Môi hường, mắt liễu ngỡ nàng tiên sa
Gót sen thong thả, thướt tha
Lời nào… Dịu ngọt cho ta si cuồng!

Em ơi! Rằng nhớ, rằng thương
Nét cười luyến ái, chiều sương tóc mềm
Hương Giang buông nhẹ con thuyền
Ta bên em – thả trăng lên Ngự Bình.

Em và xứ Huế đẹp xinh
Ngàn năm tím đượm ân tình trong ta!

(Trích từ tập Nhớ quê)

 

CHIỀU NHỚ QUÊ NHÀ

Chiều nay lòng lại nhớ nhà
Nhớ cơm mẹ nấu, quả cà, dĩa dưa
Nhớ nồi cá lóc – canh chua
Cha thường nhóm bếp những trưa nắng hè.

Nhớ cánh đồng, nhớ bờ tre
Nhớ con đò nhỏ, dải đê đầu làng
Nhớ mùi thơm củ khoai lang
Nương ngô mướt, lúa trĩu vàng long lanh.

Ngát hương bưởi, dịu hương chanh,
Dáng cau xa ngất – trầu xanh nội trồng
Cô em má núm, môi hồng
Ngày đi lưu luyến tơ lòng víu vương.

Đời tôi, lữ khách tha hương
Chiều rưng nỗi nhớ, niềm thương quê nhà!

(Trích từ tập Nhớ quê)

BT: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.