Tháng năm gầy – Võ Văn Pho
MƯA QUA
sao mưa
cũng giống phận người!
hạt lăn góc thấp
hạt vùi tầng cao
hạt ngoài quãng vắng
nao nao
hạt trong phố thị
ầm ào lấn chen.
may còn
đôi hạt nghiêng giăng
lặng theo tôi khẽ
bước thung thăng cười.
lòng sũng ướt
những đầy vơi
bổng âm ấm lại
bóng lời
mưa qua.
CHỊ TÔI
lặng lẽ vào
lặng lẽ ra
chị như chiếc bóng
ngày qua chính mình.
bốn mùa
ngóng phía lặng thinh
biết đâu thằng út
thình lình về thăm
nhưng rồi
tăm lại biệt tăm
mắt mòn mõi mắt
xa xăm
thở dài
lại quét sân,
lại miệt mài
lau đèn, ly tách
cùng hai ảnh thờ
chị thắp nhang
đứng ngẩn ngơ
lâm râm trò chuyện
với phơ phất chiều
với hình với bóng thân yêu
dựa hương khói sống
đắp hiu hắt đầy.
sẻ chia gì với chị đây
lặng im dỗ tháng năm gầy đi qua.
VÀO THU ĐỢI NGƯỜI
(Kính nhớ nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu)
nào chầm chậm chút
người ơi!
bước đâu mà vội
bỏ lời lá ru
chiều xanh
tràn lối vi vu
ngời trăm năm mộng
vào thu
đợi người.
BÊN ĐỒI PHÙ VÂN
lao lư chi
ít với nhiều
mưa với nắng
sáng với chiều
xa xôi.
ta rồi
cũng như lá thôi
một mai vàng rụng
bên đồi phù vân.
Biên tập: Vương Chi Lan