Nỗi nhớ Pha Lê – Toại Duy

Nỗi nhớ hóa pha lê

 

Em vịn nỗi nhớ gặp anh
Trong đêm đèn khuya hắt bóng
Khát khao tim em cháy bỏng
Bờ môi xé những đê mê…

Đêm đêm sóng biển vọng về
Tình tự ngàn năm biển hát
Dưới sóng kia em chỉ là hạt cát
Sóng rút rồi hạt cát hóa pha lê.

14/9/2014 VT

 

Nhà thơ, Nhà giáo Toại Duy
Nhà thơ, Nhà giáo Toại Duy

 

Mùa yêu

 

Có một mùa trong ánh sáng diệu kỳ
Lung linh nắng lõa lồ lan mặt nước
Ta tung tăng bên em bao mộng ước
Uống cạn tình say khướt đến ngàn năm

Có một mùa năm tháng óng trăng rằm
Ong hút mật nhụy hoa đời sắc thắm
Lời thủ thỉ đôi mắt huyền xa thẳm
Chút bâng quơ cho tóc vướng môi kề

Có một mùa sống vội trong đê mê
Hồn lơ đãng … nhớ nhung … cùng chờ đơi
Thời gian ngừng trôi mong chờ em tới
Rụng mùa yêu có ánh sáng mở lời…

10/9/2014

 

Em và mưa

 

Mưa tuôn
ướt sũng
bờ vai .
Trú mưa
em đứng
nép vào
mái hiên.
Ước gì
mưa cứ
triền miên .
Để tôi
mơ tưởng
hai miền
thực hư …

10294419_309774989189925_3219462548043646204_n (1)

Sài Gòn vắng gió Heo May

 

Thu Sài Gòn vắng gió heo may
Giọt mưa cuối mùa lung linh mắt lá
Dòng người chen ngả đường vội vã
Nắng bừng  sắc áo người qua
Gió mơn man từng hồi
Gió ngoại ô ùa vào muôn lối
Lá me rơi ngược vương tóc rối
Để mênh mang con sóng phía Thị Nghè
Ta đi bên em chầm chậm nghe
Tiếng chuông đổ từ nhà thờ Đức Mẹ
Dưới lòng sông muôn vạn ánh sao rơi…
Rơi trên Bến Bạch Đằng lộng gió.

6/9/2011

10484558_464149580388703_8030930601462537573_n

Tâm sự
Trang thơ tưởng khép lại rồi
Mà hồn thơ vẫn đau đời, khổ chưa?
Đau từ ngày xửa ngày xưa
Mị Châu Trọng Thủy sao lừa dối nhau?
Lưỡi gươm oan nghiệt thương đau
Cuộc tình thuở ấy đời sau có còn?
Vọng phu đứng giữa núi non
Bồng con năm tháng mỏi mòn chờ trông
Bao năm ta sống viển vông
Để mẹ xấp ngửa cánh đồng mùa, chiêm
Còn bao nhiêu những nỗi niềm
Sẻ chia cùng bạn bốn phương nghĩa tình
Riêng em, xin chớ lặng thinh
Nỗi đau ngày ấy chúng mình chôn sâu
Bây giờ đã hết mùa ngâu
Sang năm mình lại bắc cầu nghe em.

4/8/2014

Biên tập: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.