Nỗi nhớ em – Tôn nữ Thu Thủy
CẢM XÚC GIAO MÙA
Mùa hạ ngào ngạt mùi hương trong gió
Nắng thu vương, sắc thêm vàng hương cỏ
Mùa đông se sắt khúc hát giao mùa
Xuân về hồng tươi treo giọt nắng xưa
Nghe côn trùng thỏa thích rúc vào mưa
Bản giao hưởng mùa này sao buồn lạ
Hòa âm mãi chưa thành khúc tình ca
Em với cỏ cây dường như chung nỗi nhớ
Hạt mưa đan xiên, mát nhẹ gió lùa
Câu thơ ngắn bởi cầu vồng sắc tím
Em mộng du nên giấc ngủ kiếm tìm
Đêm chùng xuống vì tiếng mưa rả rích
Thu sang, cây cỏ mỗi vẻ ngỡ ngàng
Để câu thơ giao mùa buồn cổ tích
Đông đến, chuyển gam màu trời rạng
Xuân về, lòng người sáng rỡ niềm vui
Hạ qua rồi vị ngọt quả đầu môi.
NT3 – VT 12/10/2013
TRĂNG THU
Trăng tròn lơ lửng trên cao
Gió thênh thang dẫn trăng vào sân ai?
Trách chi ngày tháng rộng dài
Trăng lung linh sáng, trăng gài trên không
Ánh vàng trăng rớt xuống đồng
Cho lúa đòng đòng uống mọng giọt sương
Ánh đèn vàng hắt trên đường
Ngân câu lục bát, yêu thương ngọt ngào
Trăng tròn ánh sáng treo cao
Thương câu hát nối ca dao quê mình
Rặng tre biêng biếc lặng thinh
Cớ sao trăng nỡ trầm mình giếng khơi!
Câu ca điệu ví chơi vơi
Mình ta, ta cứ à ơi ngâm hoài
Cây đa bến nước chờ ai
Trăng rằm tròn sáng vẫn hoài mùa thu.
NT3- VT- 14/8 AL
NỖI NHỚ EM
Em nhớ anh trong chiều dài cơn gió
Em nhớ anh như hạt sương nhớ cỏ
Nỗi nhớ em chẳng cần ai mách bảo
Cứ đầy thêm như tính lãi cỏ cây
Sợi tơ hồng quấn duyên ta xích lại
Anh si mê như một gã điên tàng
Em đắm đuối giống cô nàng vô thức
Chỉ có nỗi nhớ trong ta là thực
Em nhớ anh suốt từ hạ sang thu
Nỗi nhớ dày thêm, không hề vơi bớt
Đến cỏ cây cũng đã từng ao ước
Được ru tình như ngọn cỏ hạt sương.
NT3- VT 20/9/2013
BT: Vương Chi Lan