Như vẫn có mùa thu – Huệ Nguyên
NỤ NẮNG SỚM MAI MỌC ĐẦY
Nhận diện giọng nói của ngày
lũ chim sâu nghi hoặc từng mắt lá
nhặt nỗi buồn vắt qua giọng hót
rã lời ru lả cánh cò mơ
những đàn bướm rủ nhau về tắm nắng
bay cạn ngày tháng tư
sắc vàng loang khắp núi
phấn thơm trải ngang mùa
những cánh chuồn gọi màu lúa chín
giấc mơ trổ mầm
mắt trẻ bầu trời đong
tiếng chim gáy rót chiều vào xóm nhỏ
mẹ quảy miền nắng lệch
oằn bước ngày vẹo siêu
con quảy nỗi nhọc nhằn đời mẹ ngang chiều
bằng gánh thơ ẩn nghĩa
những con chữ chẳng leo qua triền dốc
bóng ngả về cô đơn
đêm nhắn gì hỡi đêm
trăng vắt ngang trời hát ngàn năm và đã lâu hơn vậy
để sớm mai lại mọc đầy
nụ nắng.
16/04/2013
NHƯ VẪN CÓ MÙA THU
không có mùa thu cao nguyên
ta mường tượng ngọn heo may làm nũng bên bậu cửa
mang từ em chút nhớ
xõa tóc che ngang mùa yêu mê say!
giấu vào ngày
se se giọt mắt
ta lăn trong / làn hương em
lấm láp điều bí mật
chảy tràn môi son lời tình tự
ngã vào thơ
không có mùa thu cao nguyên
ai khơi cho trời trong vắt?
cánh chuồn ru hạt nắng
hanh hao lời ban sơ
“chiếc lá tuổi mình đính hạt cườm hy vọng”*
neo vào số phận
ta vẫn bơi trong nhau
khăn gió quàng lên nỗi nhớ
ấm vòng tay Thu
nghiêng ngả
chiếc khóa môi ngọt chiều!
em kề bên chứ xa đâu
cầm thu ta thả vào nhau tiếng đời!
24/8/2012
KÝ HỌA MÙA ĐÔNG
Tặng Hạnh Ngân
ngọn gió mùa vắt ngang khung cửa
đánh rơi màu hoa Mắc cỡ ven đường
cánh Bìm bìm giấu ngày tím ngắt
chẳng nhắc mùa may kịp áo đông
cứ hồn nhiên bước gió lang thang
ký họa cánh đồng nứt nẻ
bơi trên cánh dã quỳ chớm nở
bung nỗi khát khao cháy hết tuổi mình!
nắng vàng ruộm thơm như môi em
rót ngày vào miên man nỗi nhớ
những con đường khoác chiếc áo màu bụi đỏ
quấn quýt lời bazan…
có một mùa đông cao nguyên trong anh
núi đắp chăn sương ngủ ngày chưa thức dậy
đã đôi lần anh trôi trong buổi chợ phiên,
người giáp mặt người nhìn nhau chẳng thấy
mà ngọt ngào lời rao!
anh neo mình vào chiều thẳm sâu
mắc cạn cánh chim tha bình yên gọi bầy ríu rít
vòng tay vỡ ra lời đói khát
mây chiều ai gối cùng anh?
14/10/2012
BT: Vương Chi Lan