Ngàn năm đất nước Lạc Hồng – Lương Cẩm Quyên

  • Lương Cẩm Quyên – Tôi muốn chân trần ngập trong đất quê cha
    99 ngọn núi sừng sững như đàn voi canh giữ cội nguồn
    Níu bước chân tôi trung du ráng đỏ
    Tôi – đứa trẻ khát mong được sà vào lòng thiêng đất tổ…

 

Nhà thơ Lương Cẩm Quyên rạng rỡ trong nụ cười
Nhà thơ Lương Cẩm Quyên rạng rỡ trong nụ cười.

 

TRÊN ĐẤT NƯỚC TÔI SINH

Khi tôi sinh
Mầm yêu đã gieo xanh
Ngọn cỏ, phù sa, những cánh đồng thương khó
Sông núi cho tôi kiêu hãnh làm người
Nòi giống Tiên Rồng – huyết mạch trái tim tôi
Khi tôi sinh Câu ca dao gánh ánh trăng qua cánh đồng lúa nước
Cánh cò bay ngang đồi cọ rừng chè
Sông Hồng chảy cùng Cửu Long quặn đỏ
Sóng ngàn năm dồn nhịp sóng Biển Đông
Mỗi hạt cát dải đất hình chữ S
Cũng tượng hình trong khát vọng cha ông
Khi tôi sinh Lũy tre làng đã thành huyền thoại
Cậu bé lên ba cũng đánh đuổi ngoại xâm
Những thế kỷ dài thời đại Vua Hùng và cha ông giữ gìn bờ cõi
Sao có thể bình yên, câu hỏi cứa trong lòng
Mỗi vết quất bão giông, mỗi dòng sông xói lở
Mỗi hòn đảo thiêng liêng như máu mủ
Biển người kia rình rập bóng quân thù?
Tôi sinh ra
Đất nước tôi, đất nước tôi ơi
Bài học đầu tiên vẫn bài học làm người
Về tình yêu xứ sở
Tôi đã sống mỗi ngày như mắc nợ
Dòng máu Tiên Rồng – dòng máu Việt ngàn năm!

 

nang au co
Truyền thuyết về mẹ Âu Cơ sinh 100 trứng nở 100 con.

 

VỊ QUÊ

Sông khoác áo xanh lên cánh đồng mỗi sớm
Đàn cò cõng mùa trên đôi cánh chiều quê
Phù sa ngậm xuân thì con gái
Vuốt lườn đê con nước cũng xang sề
Đôi bờ xanh Như cặp môi thiếu nữ thơm mời
Dừa đứng chải tóc dài loang gió
Nắng ghẹo má em bên chiều ửng đỏ
Chiếc đò ngang níu vạt áo bà ba
Quê hương, quê hương những điều bình dị
Gói miệt vườn tôi ra với sông Lô
Trung du xanh miền cổ tích
Cọ nghiêng ô xanh mát bốn mùa
Đón thương nhớ những dòng sông dăng tím
Thơm vào chiều Nghĩa Lĩnh hùng thiêng
Tôi nghe sông Lô vỗ lên thềm đất cổ
Bóng mẹ Âu Cơ tảo tần đứng ru chiều
Mẹ dệt vải, nuôi tằm, ươm hạt…
Gieo bóng nước sông Hồng vào sóng Cửu Long
Gieo tiếng đất vào lời sông núi
Tôi ngước lên vòm quê thao thiết gọi
Gió thả tôi thơm
Giữa đất đai nguồn cội quê mình!

 

OLYMPUS DIGITAL CAMERA
Sông Hồng là hơi thở thượng nguồn của Việt Nam (châu thổ sông Hồng).

 

LẦN ĐẦU VỀ ĐẤT TỔ

Đây dòng Lô uốn khúc
Kia ánh đỏ sông Hồng
Như dáng tiên rồng non xanh quần tụ
Bồi đắp phù sa từ sương khói hoang bồng.
Từ phương Nam
Con men theo chiều dài đất nước
Tìm về vành nôi nguồn cội thuở Vua Hùng
Khi tay con khẽ chạm vào phiến đá
Núi như bừng ngùn ngụt hồn sông.
Đây những vết chai sần lịch sử
Trên thân đại già hơn năm trăm năm
Nghe thăm thẳm những bước chân mở cõi
Những bàn tay cấy hái, gieo trồng nền văn minh lúa nước
Những ngực trần trấn ải cả cuồng phong
Cây đại già nhân chứng nắng rung rinh
Từng chiếc lá ngời xanh trên đỉnh cao Nghĩa Lĩnh
Mỗi viên sỏi cũng mang hồn dân tộc
Lát con đường lên Đền Thượng sớm mai
Tiếng hào kiệt âm vang dâng chất ngất đỉnh trời.
Tôi như được ru trong vòng tay bao dung của mẹ
Hơi ấm cội nguồn dòng sữa ngọt Âu Cơ
Giữa nắng gió Phong Châu bình yên lạ
Tôi muốn chân trần ngập trong đất quê cha
99 ngọn núi sừng sững như đàn voi canh giữ cội nguồn
Níu bước chân tôi trung du ráng đỏ
Tôi – đứa trẻ khát mong được sà vào lòng thiêng đất tổ
Cuộn chảy trong mình dòng sữa ngàn năm!

 

trung du
Trung Du đẹp say người, thơm mùa lúa.

 

Biên tập: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.