Lời tạm biệt Nha Trang – Nguyễn Mạnh Quỳnh

CHIỀU THỊ TRẤN

Ngẩn ngơ màu đá núi
Tím loang chiều heo may
Sông trầm tư quên ngủ
Mướt mát đôi bờ cây

Tạo hóa nảy phím đàn

Giọng ca trù…
nhịp phách thời gian
xênh xang câu hát đúm
Đáy nước trong veo, dành dụm
Thấm vào thớ, mạch đất đai

Thị trấn rộng dài… đi chẳng dứt
Gió đợi ai…
cứ xanh chân dốc
Ngỡ ngàng phố thị… chiều nay

bien nhatrang

 

NHA TRANG – LỜI TẠM BIỆT

Ta ủ Nha Trang ở góc trái tim
Phố nằm nghe sóng vỗ
Bồng bềnh mây…
giữa vòm xanh nắng lóa
Đá hồn nhiên phơi mình
trên cát trắng vô tư

Ô cửa nào đọng nắng vàng mơ
Dáng em
chiều Nha Trang đan gió
Bỡ ngỡ … nụ cười duyên nợ
Ngực triều đầy
ngân nga sóng khơi

… Mai xa Nha Trang về biển quê nhà
Vị muối mặn nào cũng quê hương, xứ sở
Li rượu một mình nhấp đêm … không ngủ
Một mình thôi
ta say khướt Nha Trang.

Nhà báo - nhà thơ Nguyễn Mành Quỳnh
Nhà báo – nhà thơ Nguyễn Mành Quỳnh

GỬI QUÊ NHÃN

Bất chợt ngày trở lại
Kỉ niệm quyện hương trong ta
Em thật gần …
đâu phải cách xa
Ngày yên ắng
rót mật vào lòng phố
Mưa lay lay
Hoa li ti
Vàng ong nỗi nhớ
Nhấp khẽ lên môi
hé nở một tên người

Bâng khuâng tôi về…
giữa mùa nhãn sinh sôi

BT: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.