Lời ru bạn bè – Nguyễn Lương Hiệu

Ánh mắt chon von

Mái đầu nép vào bờ vai
Một người đứng lặng với hai tâm hồn
Đôi mắt mọc ở chon von
Đỉnh núi xanh ngát chập chờn mây bay

 

Bàn tay đan vào bàn tay
Hai người nhìn thẳng vào ngày ban sơ
Tình yêu nối mộng vào mơ
Thế mà thực tế bây giờ có đôi
Một ngày anh vắng, thế rồi
Em lặng lẽ với dáng ngồi là hai
Mái đầu nép vào bờ vai
Một người ngồi đó xẻ hai tâm hồn.

Nhìn anh qua em
1.
Anh nhìn mình qua gương mặt em và lắng nghe mình nói
Em ơi, đừng ngạc nhiên khi anh là người ăn cắp.
Anh là người nói dối và lừa gạt.
Anh là người không tốt.
Em ơi, đừng tin anh.
Anh không xấu hổ khi ăn cắp nỗi buồn em.
Anh thật thà nói dối để được đến bên em.
Anh sung sướng lừa gạt nỗi đau để em êm dịu.
Anh đánh lừa thời gian đến với không gian thơ mộng
Khi lá vàng mùa sẽ sang thu.
Điều hiển nhiên ấy làm sao thay đổi.
Khi gặp em, anh tự hỏi
Mình thay đổi tính nết tự bao giờ!


2.
Em hiện diện trong anh bằng sự vắng mặt của mình
Anh có hoa trong hoàng hôn thủy mặc
Tiếng chim rơi trong ánh trăng vằng vặc
Anh nương náu yêu thương trong món nợ cuộc đời

Lời ru bạn bè

Bạn bè là bạn bè ơi
Lời ru sóng vỗ đắp bồi tình thân
Đứa bạn xa, thằng bạn gần
Trái tim mở cửa quây quần về đây
Sài Gòn, ta với chiều nay
Nụ cười hội ngộ là dày không gian
Bao tính nết đứng sắp hàng
Điểm danh quá khứ cho càn khôn rơi
Mỗi thằng bạn một bầu trời
Lại cùng chia sẻ nỗi đời riêng chung
Buồn vui hội ngộ tương phùng
Cầm tay nhau đến tận cùng đầy vơi
Bạn bè là bạn bè ơi!

BT: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.