Kiếp tang bồng – Trần Bình
Ngập ngừng
Dặm dài luống những bâng khuâng
Mới hôm qua …
đã ngàn trùng nhớ thương!
Ta về phía núi mờ sương
Giọt buồn chia hết khoãng rừng chênh chao
Con tim hát giữa ngàn sao
Cho si mê
bến bờ đau
cạn ngày
Lời ân ái chưa trọn câu
Nụ môi ngơ ngác biệt nhau …ngập ngừng
Người dưng ơi
Ới người dưng….!
Tơ hồng
Một chiều em tiễn tôi đi
Cuối đường em nhắn câu gì… tôi quên
Cánh chim tránh gió lạc miền
Lời yêu ngại nói đọng mềm câu thơ
Tôi về qua chốn bơ vơ
Tìm thăm lối cũ bây giờ còn không?
Khúc ru ai cất nhói lòng
À ơi…
Trách cái tơ hồng dễ chi…!
Kiếp tang bồng
Bên thềm lắng hạt mưa rơi
Tiếng mưa như xối vào nơi thẵm sầu
Người chừ lưu lạc phương nào
Để tôi lạnh giấc tâm bào gối chăn
Trời làm chi chuyện cách ngăn
Bến duyên rót chút lăn tăn giọt lòng.
Đêm sâu ướt gió đơn phòng
À ơi! Cái kiếp tang bồng khổ chưa!
BT: Vương Chi Lan