Gió Xuân ùa vào vườn thơ – Nhiều tác giả
Thanh Trúc
ĐÓN XUÂN
Giây phút giao thừa lặng tiếng ngân
Đất trời im ắng đẹp vô ngần
Qua rồi đen trắng mòn tâm sự
Thắp một nụ cười nở sắc xuân
Hạnh Ngộ
CHẲNG THỂ BUỒN TÊNH
Ừ thì chẳng thể buồn tênh
Sài Gòn với cốc lênh đênh phê cà
Ta say một chút đi mà
Đắng cay cũng trải, mặn đà đã xong
Bây giờ nắng đã lên trong
Ừ thì chưa được thong dong cũng đành
Xuân này ta sẽ tập tành
Người dưng không nhớ, người tình không say
Men nồng chưa nhấp đã cay
Để ta ngăn giấc yêu ngay yêu quàng
Ừ thì không cưới được nàng
Buồn chi nắng vẫn bạt ngàn ngoài sân…?!
Hà Đình Nguyên
CHIỀU XUÂN NĂM CŨ
Chao, nhớ chiều xưa… những chiều xuân
Bến nước cầu ao bước gập ghềnh
Nước tràn sóng sánh theo nhịp bước
Ai xắn quần đen trắng bắp chân
Bờ tre lá hát gọi xuân về
Vàng rơi theo gió lạnh se se
Dòng sông lờ lửng buồn không chảy
Bến vắng đong đầy một chiếc ghe
Liêu xiêu đầu ngõ một cây nêu
Lá phướn bay theo gió trở chiều
Pháo lẻ lâu lâu tì tạch nổ
Cố động không gian vốn tịch liêu
Thương nhớ… thôi đành, đã quá xa
Sân rêu trơ trụi cội mai già
Có dồn thương nhớ từ xa vắng
Để đến tết này lại đơm hoa?!
Khưu Trí Dư – Ktd
HOA TÍM TRẮNG
Ai bảo anh
hoa tím không có màu sắc trắng?
Màu của dại khờ
trong trắng tuổi mộng mơ
Anh có nhớ…
bao nhiêu lần anh đã nói
Rằng yêu em
yêu mãi mãi chỉ mình em
Bao năm tháng
dòng đời em trôi chảy
Bấy nhiêu ưu tư ôm ấp
nhớ nhiều thêm
Em cố trút chua cay
trong hơi thở
Rót vào lòng
những giây phút nhớ lúc bên anh
Giờ đâu nữa
còn chăng trong kí ức
Em chỉ biết gối đầu
trong giấc ngủ nhớ về anh…
Đêm thao thức
đêm thêm dài như vô tận
Để cô đơn
màu tím trắng nhớ về anh.
Lê Thanh My
MƠ XUÂN
Em cột tóc
Cột mùa vào những vòng xe lăn tròn
Những bông hoa sắc màu tỏa ngát hương trong phố
Này đôi giày ủng
Chiếc khăn xinh
Dang tay ôm tình gói vào khăn ấm
Hà Nội trầm
Trầm trong sự hòa âm bổng
Len trong phố là những bức tường cổ
Nhiều mảng lụa rêu phong
Ánh lên trong sắc mẩy cầu vồng
Thời trang của ngàn năm là thế
Ta mơ về một thủ đô tráng lệ
Kiêu hãnh phù hoa
Ta mơ về một tình yêu son sắt mặn mà
Một Cổ Loa tin yêu dâng hiến
Những người thương yêu ôm ấp lấy nhau
Trong sự vỗ về của nguồn cội
Áp tay tìm bàn tay nóng hổi
Mùa dẫn nhựa sống chạy dài, xua tan hoang hoải
Mình lạc nhau giữa phố
Sẽ tự biết tìm về trong ánh mắt thế nhân
Vầng trăng soi mặt nước trong ngần
Cột em và anh vào lung linh sóng
Hà Nội ngó mong
Trong tâm trí em
Chật chội bởi miên man là nhớ.
Lan Chi Lan Chi
BÚP LỬA MÙA
Nắng cánh điệp và gió trong hương suối
Em thơ ngây một thuở hồng hoang
Rêu biêng biếc bám vào vách đá
Phủ cả ngàn năm thăm thẳm xanh
Ơi con gió mong manh hương chín
Thổi về đâu khắc khoải ráng mùa
Những hạt mưa…. Những hạt mưa
Long lanh mắt biếc
Chở thầm thì vào trái tim anh
Chở thầm thì vào bát ngát xanh
Xuân bật dậy nhú nụ hồng nhỏ xíu
Búp lửa mùa nhen nhóm tầm xuân.
Lê Vinh Út
XUÂN VỌNG
Mai vàng đuỗi theo gió
Xuân về khắp quê hương
Tuổi thơ ai cũng có
Một gia đình rất thương
Cuối năm khói nhang vương
Mang mang màu lam nhớ
Xóm làng xưa một thuở
Kinh cầu vọng cố hương
Chiều phương Nam mênh mang
Bước xiêu lạc bên đường
Ngoảnh về nơi đất Bắc
Chiêm bao một đêm trường
Lê Minh Quốc
VỀ QUÊ ĂN TẾT
Khi tôi trở về quê ăn Tết
Không đi đò mà lại đi xe
Xe thở ì ò lên thăm thẳm
Khúc khuỷu đường đèo dốc suối khe
Xăng nhớt nồng nàn như nghẹt thở
Dầu nhiên đường lướng vướng bay
Tài xế đa tình cao hứng hát
Liếc nhìn thiếu phụ mắt như say
Co chân lại ngủ gà ngủ gật
Tóc ai lõa xõa xuống vai tôi
Có sợi tóc nào vương vấn nhớ
Chung một chuyến xe ấm chỗ ngồi
Một ngày chập chờn con mắt ngủ
Khi xe xuống dốc ngược lên đèo
Tay vin trần xe tay bấu ghế
Tôi ngủ như đang tập diễn chèo
Và khi được về quê ăn tết
Thơ xuân viết vội ở trên xe
Chật chội chỗ ngồi nên có lẽ
Cứ tưởng trời cao thấp lè tè
1989
Lê Thị Kim
ĐÊM GIAO THỪA
Tình yêu của ta
Tự bao giờ đã thăng hoa
Hiển nhiên
Như buổi chiều đi qua thành phố
Có những chú ve đang ngủ
Chợt hét vang
Cháy cả trưa nồng
Hiển nhiên
Như mùa xuân
Cây mỉm cười nẩy lộc
Hoa cỏ hát
Khúc hát say khướt
Những lời chúc tụng
Hiển nhiên
Như đôi mắt ướt nhung
Nhìn đời lấp lánh
Vài gợn mây đen
Ấy là hoa cài áo, vật điểm trang
Giải thắt lưng cần thiết cho tà áo lụa bạch của trời
Hiển nhiên
Như làn môi
Người con gái đang yêu
Rụt rè
Hé nụ
Có sẽ mãi như thế
Làm sao biết được
Ánh sao trước khi tắt thường cháy rực
Đêm giao thừa
Em hôn nụ hồng
Như hôn tình yêu của mình
Không biết sẽ vụt tắt
Tối đen
Như bầu trời đêm ba mươi
Hay_ bất_ tử
Như _ngày_ mồng_ một_ tết.
Minh Đan
THẮP MẶT TRỜI XUÂN
Đường cong cong đầm đìa rêu ngủ
phố lạnh
xé toạc ngày rủi may
hoa mở lối
sương sương non ngủ quên giấc mơ
xuân
những lá cuộn vào nhau
không thỏa hiệp với mùa đông
Đường đường cong
em – con gái
thắp mặt trời
không hư ảo
không chông chênh.
Nguyễn Vân Thiên
XUÂN NHỚ
Ngày ta đi, vịn gốc cau em khóc
Vườn ra giêng ngơ ngác tiếng chim gù
Mười xuân xa thời gian pha sắc tóc
Gió đông đùa hồn rợn sóng sông Thu
Gạch hoang rêu thóp thoi mùa mong đợi
Mẹ già buồn tháp cổ có Bằng An?
Mơ bếp chiều tỏa thơm hương nếp mới
Về bên hiên ta đếm nụ mai vàng
Biết ai còn ra bến xưa gội tóc
Ngóng ven cầu xe tung bụi vù qua?
Người không về lẻ mươi mùa hoa khóc
Sao người còn hoá tượng đứng Ngã Ba?
Bồng Lai ơi! Gọi thầm tên làng cũ
Ngoái ngày thơ hun hút bóng thiên đường
Trong chiêm bao bờ tre khuya gió hú
Lật đời buồn đếm bao tết tha hương.
Nguyễn Đức Tuấn Đạt
SÓNG TÌNH
Con sóng
kéo tấm chăn
Đắp lên bờ cát trắng
Miên man
như tình đầu
Rất lâu
Thao thức
giữa đêm thâu
Vỗ về đê mê
Bờ vắng…
Con sóng tình
Dường như rất ngắn
Cứ trôi vào lẳng lặng
mơ hồ
Xao xuyến
lăn tăn…
Xao xác
Những đêm trăng
bên bờ cát ướt
long lanh
Mân mê mép nước
Đã thầm trao lời hẹn ước
Đêm vô thanh
Đôi sóng mắt
long lanh.
Thơm tóc huyền thiếu nữ
Mượt mà
tấm thân ngà tha thướt
Mong manh
Con sóng tình
Xao xuyến mãi
đời mình,
Em có hay chăng?
16/3/2014
Nguyễn Mạnh Quỳnh
CẢM NHẬN MÙA XUÂN
Giấc ngủ vùi đông
những con chữ
trốn, tìm phương tránh rét
Chấp chới bên trời…
én chở xuân về
Li ti… li ti
Nụ mầm bật nở
Bao trái tim non rộn đập
Sớm mai nay…
không gian òa vỡ… tinh khôi
Thành dòng xanh
bát ngát chảy trong đời
Soi mình vào thời gian
Ngẫm dấu chân
in trên đường thăm thẳm
Phạm Phương Lan
KHÚC HÁT MÙA XUÂN
Đâu đó trên những cành đã nhú
Nụ non xinh hé mắt đâm chồi
Thảm cỏ xanh tít tắp chân trời
Chờ bật những nụ hoa đồng nội.
Đâu đó nơi phương Bắc xa xôi vời vợi
Lũ chim di chấp chới bay về
Tạm biệt mùa đông trên khắp nẻo miền quê
Chiếc khăn gió cuộn tròn, ủ hương đợi tết
Lặng im nghe dòng sông mải miết
Hát khúc tình ca chào đón xuân về.
Tháng 1/2015
Quang Chuyền
MÙA HỘI ĐÌNH LÀNG
Sân đình vào hội người đông
Áo the, khăn xếp lẫn trong quần bò
Người theo hương khói vào xưa
Người vui phấp phỏng đợi chờ dịp may
Anh đi biền biệt tháng ngày
Liệu rằng mùa hội năm nay có về?
Đình làng là trái tim quê
Có rùa đội hạc, có nghê đứng chầu
Ấy nơi là cuối, là đầu
Ai tìm ai ở cây cầu ca dao?
Anh đi, anh đến phương nào
Vẫn nghe cái nhịp chênh chao trống đình
Thời gian thay dạng, đổi hình
Nào đâu thay nổi ân tình chốn xưa
Năm nay mùa hội ai chờ
Người đi, người ở hai bờ giang san
Nếu anh vắng mặt hội làng
Anh xin nhờ mảnh trăng vàng thăm em…
Tân Bình 2014
Tuyết Minh
VỀ THĂM QUÊ NỘI
Về thăm quê đất Điện Bàn
Sông Thu nước chảy mơ màng phù sa
Lúa vàng thơm ngát đồng ta
Qua bao gian khổ quê nhà bình an
Đêm nay dưới ánh trăng vàng
Mặn mà tiếng hát nồng nàn tình quê.
Toại Duy
PHÍA SAU Ô CỬA
Ở phía sau ô cửa mỗi đời thường
Đèn vẫn sáng sau những ngày lam lũ
Có hạnh phúc và niềm đau không ngủ
Hơi ấm tình người? Giá lạnh mùa đông?
Sau ô cửa đêm đêm người ngóng trông
Tiếng gõ cửa tiếng chuông reo hồi hộp…
Thời gian đâu có nhanh như tia chớp
Gặm nhấm tâm hồn lặng lẽ cô đơn
Sau ô cửa nát nhàu những nụ hôn
Của ma quỷ vờn nhau trên nệm trắng
Sau những mây mưa tâm hồn trống vắng
Chia tay nhau không gặp lại bao giờ
Sau ô cửa những căn phòng rất… thơ
Chiếc giường nệm hai tâm hồn xa lạ
Có mảnh vỡ của tình yêu vô giá
Đến một ngày chăn gối cũng thừa thôi
Sau ô cửa tròn xinh những vành môi
Hương sữa mẹ nồng nàn sau cơn khát
Có tiếng bi bô tiếng đàn tiếng hát
Đêm trùng buông những giấc ngủ mê say…
Ở phía sau ô cửa mỗi đời thường
Có vầng trăng giấu bình minh mỗi sớm
Có chồi non đang lên xanh mơn mởn
Có cuộc đời tỏa ngát những mùa thơm…
2/10 /2014 .
Từ Kế Tường
VỚI HOÀNG MAI
Thức suốt giao thừa chờ hoàng mai nở
Những cánh tinh anh vàng hết đêm này
Chim trừ tịch bay ngoài trời trở gió
Ta ngửng lòng thương nụ biếc mềm tay
Cành đơm bông cội mai vườn cổ thụ
Chiều hôm qua ta cắt cắm trong bình
Nắng cuối năm nhuộm hết lòng thơ ấu
Đợi xuân về cho tuổi mới long lanh
Một mình giữa đêm khuya ngồi trước bóng
Chẳng ai về hâm rượu nóng cùng vui
Ta với hoàng mai dưới bầu trời rộng
Người với hoa cùng uống nỗi ngậm ngùi
Em ẩn trong đóa hoàng mai vừa mới nở
Để cùng ta hạnh ngộ giữa đêm này?
Qua tung cánh chở mùa xuân qua phố
Ta rưng lòng thương vạt áo em bay.
Thương Yến Tử
MẸ VÀ CHIỀU BA MƯƠI TẾT
Oằn vai
mẹ cõng nắng chiều
ngày ba mươi tết
bóng xiêu cuối đường
nửa từng
tóc mẹ màu sương
nửa từng
tóc mẹ úa đường truân chuyên
gánh bông vạn thọ còn nguyên
nắng chiều
dần cạn
niềm riêng lại đầy
mẹ buồn
khóe mắt se cay
hoa buồn
phơn phớt
nhuộm màu chiều hoang
phố buồn
theo giấc chợ tan
mẹ về
gió chướng
lạnh tràn sau lưng
19/1/2015
Trần Mạnh Hảo
RÉT XƯA
Anh buộc em bằng sợi rét xưa
Chiếu chăn rơm rạ có khi thừa
Búp tay run rẩy nghe chồi nhú
Ta đắp mây vàng tơ nhện mưa
Một chấm trời con giêng đã em
Mây không bay hết nổi thân rèm
Xin nghe ngày tháng lên men cũ
Trở rượu thương bầu xót nắm nem
Ôi rét xưa còn da thịt nay
Hây hây mây bạc vắt qua ngày
Em tìm gió bấc trong ngăn kéo
Để bếp còn thơm thơm ngón tay
Ôm rét xưa thèm xưa khói hun
Vốn yêu nhờ cậy gió trăng hùn
Biết đâu là khói đâu là rét
Thương lửa chồi lên ấm vẫn run…
Trần Tư Ngoan
MÓN QUÀ XUÂN
Đến Xuân lại được nhận quà
Trước sân vừa nở đóa hoa mai vàng
Lung linh cột mốc thời gian
Thanh văn bừng sáng tặng ngàn ý thơ
Mây trời bay giữa xanh lơ
Gọi đàn én trắng gọi tia nắng hồng
Trao người một thoáng mênh mông
Để ta hẹn gặp ta trong Giao Thừa
Thấy mình tay nắng tay mưa
Gieo trồng cây ước cây mơ quanh đời
Chào Xuân nâng “chén tinh khôi” Món quà đọng lại một “lời khai tâm”
Võ Văn Pho
QUA DỐC BỒI HỒI
Tôi con chim nhỏ
lạc bầy
bay phờ phạc cánh
tìm cây quê nhà
ngậm cọng rơm
thơm tháng ba
hắc hăng bùn đất
đậm đà vị yêu
tuổi hoa niên
biết bao điều
hái sim, bắt dế,
thả diều, tắm sông…
chao ôi!
mơ vỡ nát lòng
làng nay hóa phố
hoài mong ngỡ ngàng
tơ chiều
loang tím nghĩa trang
mẹ không còn nữa,
hồn làng pha phôi
mênh mang
sương khói lưng đồi
dìu tôi qua dốc bồi hồi
rưng rưng.
Vương Chi Lan
GIÓ VỀ MỘNG CHÂN NHƯ
Như mặt nước hồ xuân
Gió lay lay bóng sắc
Thiên thần nơi búp sen
Ăn mày rơi cõi ngốc
Kẻ sĩ cười không nói!
Ông sư chợt giật mình
Ngoái đầu… bong bóng nước
Kẽ sĩ ngồi lặng thinh
Quạt nồng ai dị biệt
Cành mai về phương Bắc
Hoa đào nở trong Nam
Sư cười lim dim mắt
Gió xuân đang tự tình
Bảy ngày qua rất vội
Kết tụ đóa hương trinh
Bốn phương dồn một gốc
Dưới hồ sen áo trắng
Ông sư bổng giật mình
Mặt nước nghiêng soi bóng
Cánh mai vàng lung linh
Ông Bụt hóa ăn mày
Kẻ sĩ… thành Ông sư
Cô tiên là bóng nắng
Gió về mộng chân như…
Biên tập: Vương Chi Lan