Chùm thơ không đề – Dũng Ninh
KHÔNG ĐỀ I
Anh về đếm cát triền sông nắng
Thành kẻ tương tư mấy nhịp cầu
Bờ nhiều cát thế mà em vắng
Đến độ con đò cũng đớn đau!
KHÔNG ĐỀ II
Anh lục lọi trong ngăn hoài niệm cũ
Một mối tình chưa hẳn đã mốc meo
Những đau đớn khiến tim mình biếng ngủ
Bỗng choàng lên hoang lạnh cả trăng chiều!
KHÔNG ĐỀ III
Đêm chùng. Khói thuốc căng dây mỏng
Ám ảnh hồn không: Nỗi nhớ dài
Cô đơn vướng víu như thòng lọng
Tiếng gà xao xác mộng liêu trai!
KHÔNG ĐỀ IV
Hình như đêm quá ngắn
Khi nỗi nhớ quá dài
Lòng ta như bãi vắng
Ươm mầm những tàn phai…
NHẬT KÝ ĐÊM MƯA
Đêm nay. Và đã nhiều đêm
Có người thức trắng gọi tên một người
Âm thầm nước mắt tuôn rơi
Đêm nay chỉ một mình tôi. Một mình
Là thôi-Vỡ một cuộc tình
Hình như ai bóp tim mình… Nhói đau!
Vẽ vòng khói thuốc canh thâu
Tiếng mưa rơi. Tiếng lòng đau. Xé lòng!
Ngày- Buồn nén chặt vào trong
Đêm đêm nước mắt lặng thầm rơi tuôn…
Một mình trong nỗi cô đơn
Xa em tôi lại buồn hơn bao giờ
Hạ về xao xác cỏ khô
Bâng khuâng hoa tím, buông hờ áo ai!
Ừ thôi, có lẽ mình sai
Ừ thôi, có lẽ sẽ hoài nhớ thương
Hôm qua mưa ngập con đường
Hồn tôi cũng ngập nỗi buồn nhớ em!
Đêm nay. Rồi sẽ nhiều đêm
Có người đốt thuốc để quên một người
Quên được đất, quên được trời
Làm sao quên được một người khó quên???
Cái người ấy chính là em
Là Tôi. Là những Trái tim vỡ rồi…
Đêm đêm cũng có một người
Đã tung nước mắt lên trời… Và mưa!
XÓM CŨ
Ngày xưa, cả xóm còn nghèo
Trẻ con tụ tập thả diều đánh bi
Mấy nhà chung một ti vi
Trà xanh, thuốc cuốn… có gì hơn đâu!
Bây giờ… Ra ngõ gặp nhau
Vu vơ một cái gật đầu… là qua!
Ti vi mỗi cái một nhà
Gần như hàng xóm, thế mà… xa xôi!
Tôi về, thơ thẩn mình tôi
Buồn lên xanh dậu mồng tơi hiên nhà!
KHÓI QUÊ
Khói quê…
ngấm vị thuốc lào
Cánh diều say khói
ngã nhào
tầng không!
Lá thu
phai sắc má hồng
Con đò mộng mị
cuối dòng…
chiều trôi.
Mùa về,
trơ lại mình tôi
Nẻo xa
mưa
lạnh!
áo người vàng phai…
Cuối trời
một lá thu bay
Bờ sông lẻ…một bàn tay
đợi
mùa
Mờ hơi sương
vọng
chuông chùa
Vàng hoa mướp rụng
vẽ bùa chuồn kim
Sân rêu, tường gạch im lìm
Trầm tư tượng phật
thiền
im
bóng chùa
Thuốc lào
khói
nhả
lơ mơ
Tóc hoa râm
tựa
nghiêng mùa
Đợi nhau!
BT: Vương Chi Lan