Bơ vơ còng gió – Thanh Xuân
Tuổi thơ
Bao xao xuyến diệu kỳ
Đôi mắt mẹ cười, long lanh nắng sớm
Tình quê nồng đượm
Con tìm về nơi ấy
… chốn đầu tiên !
CHỐN CON VỀ !
Sinh ra
Từ rơm thơm, cỏ ngọt
Buổi mai trong lành
Thảm lúa mát xanh
Đàn cò trắng chao mình
… rung rung sương đọng
Thăm thẳm sắc thanh thiên
Cánh diều giấy mỏng
Lời mẹ hát ru
Mang bao ước vọng
Đàn gà con
Lông vàng mượt óng
Giờ xênh xang , náo nhiệt
… bức tranh quê
Tuổi thơ
Bao xao xuyến diệu kỳ
Đôi mắt mẹ cười, long lanh nắng sớm
Tình quê nồng đượm
Con tìm về nơi ấy
… chốn đầu tiên !
BƠ VƠ CÒNG GIÓ
Em
Muốn thấy anh trong mắt biển trùng khơi
Lắng nghe lòng vời vợi
Với tay nâng
Vạt gió nhớ vô cùng
Nơi em
Gió nung nắng bỏng
Cánh đồng nghiêng bượt bã lối về
Gió kề gió
Mây kề mây
Riêng em chấp chới
Như bóng còng một lối bơ vơ
Em
Viết câu thơ
Mùa trơ trơ lá
Đêm gấp ghênh ghềnh đá
Sóng… đập hoài khơi xa…!
TIẾNG VÕNG TRE !
Kẽo kẹt
Võng tre
Đôi bàn tay mẹ
Mềm mại đưa
Cánh võng chao nghiêng
Cho con ngon giấc
Say nồng… ầu ơ
Kẽo kẹt
Võng tre
Lời ru thành câu hát
Mẹ nguyện một đời làm tán cao râm mát
Che chở suốt đời con
Rơm thơm…
Nâng bước chân son
Qua trăm miền đất mãi còn bóng quê
Giấc mơ chốn cũ con về
Võng tre kẽo kẹt
Trưa hè… mẹ ru.
VÁ MẢNH THỜI GIAN
Lửa đỏ
Cơm chiều
Xào xạc lá đìu hiu
Sương khói mơ hồ giăng mắc
Tiếng gà gáy làng bên
Văng vẳng
Cơn dông dai dẳng
Gói hạt buồn sũng ướt…
Em
Vá vào thời gian… trầm lắng
Sợi chỉ cũng tần ngần
Thương nhớ khúc à ơi…
Nhớ về anh muôn nơi
Như cánh chim đuổi giọt nắng trời
Mùa qua mùa
Lá rớt vàng đượm xanh
Bông may cồn cỏ
Thương anh tím buồn
Bên hiên nhà
Giậu lá vàng rơi…
ĐÔNG VỀ
Nơi đâu phẳng lặng
Nơi đâu gập ghềnh
Thác đời…
chông chênh
Mẹ gồng gánh…
Một đời… nắng
Một đời… mưa
Tiếng thạch sùng đêm trắng sương thưa
Nỗi đau nào… mẹ ôm ngực
Niềm vui con… mẹ hạnh phúc
Gió đông về rưng rức
Cánh cửa chạm buồn… lung lay…
Biên tập: Vương Chi Lan