Bờ phía trước – Nguyễn Thị Hoa
ĐÔI MẮT BIẾC
(Cho bé Ngân)
Đêm vào đôi mắt biếc đen
hút tròn lay láy
ướt men thẹn thùa
ánh trăng cổ tích còn thua
Mắt em tuyệt tác
hẹn mùa tin yêu
tủi hương dạ lý buồn thiu
Mắt huyền lóng lánh
mỹ miều non tơ
như sương đọng cánh hoa thơ
dịu dàng ấm áp
suối mơ trên ngàn
Rèm mi
nhánh mộng
ngày xanh
chớp cho rơi rớt hồn
tần ngần bay
ngọc ngà mắt biếc
thơ ngây
cửa tâm hồn mở…
lắng say muôn loài
sóng trong vắt chớp non đoài
vào trong khuê các
ra ngoài ca dao
khép rèm
lá hát rì rào
Là đôi mắt biếc
như sao giữa trời
BỜ PHÍA TRƯỚC
Em giấu cuộc đời dưới khúc sâu
đáy sông loang sóng phủ nhem màu
soi ai cũng chỉ ngàn mảnh vỡ…
con xoáy chôn vùi giấc canh thâu
về nơi sóng gợn tìm bờ mộng
khởi đầu trôi khuất bến xa trông
gió tạt mưa khỏa triền sông vắng
em khao khát nắng ấm cõi lòng!
ngước thấy lênh đênh vạn nẻo đường
xót xa tình mến chốn em nương
Nụ hôn vay mượn ngàn hoa sóng
giữa bể luân trầm gột tóc sương
rũ mớ phù du em trỗi dậy
Đời còn tươi ngát sắc hương bay
bước lên em bước, bờ phía trước
quá khứ thôi vùi giấc mộng say…
EM GÁI
này em cũng phải vui chơi
gia đình nặng gánh rã rời em không?
lắm khi mệt lả tấc lòng
ra ngoại ô thở, giữa đồng cứ than
vắt cho chảy hết gian nan
hét cho xả hết trăm ngàn đắng cay
dặm trường xa thẳm kéo cày
nhớ mong quê mẹ mai rày khó đi
giúp nhà, giúp bạn quản gì
lộc trời em sẻ san đi bội phần
nặng lòng một tấm tình chân
nghỉ ngơi cho vợi bao lần buốt đau
cọc cày thể xác hanh hao
việc nhà việc cửa xác xao má hồng
BT: Vương Chi Lan