Biết đời là giấc mộng – Thanh Trúc
Sư già am vắng đi đâu
Nghe trong khoảng lặng dưới cầu lá rơi
Cung đàn mấy nhịp bồi hồi
Gót mòn lối cũ trên đồi rỗng không
BUÔNG XÃ
Vườn tâm tỏa ngát hương bay
Nụ cười vẫn nở réo thay đổi hoài
Trăm năm mấy bận chưa ngoai
Thỏng tay vi tiếu trong ngoài cuộc chơi
Nhà thơ Thanh Trúc
CHÁNH TÂM
Mở lòng thắp ngọn đèn thiền
Ai lay chẳng đổ ai nghiêng chẳng dời
Quán tâm xuyên suốt ba thời
Cái nhìn chánh kiến xa rời vọng tâm
TA GẶP TA
Bao năm sống giữa Ta bà
Ngụp trong hư huyễn la cà đó đây
Tỉnh giấc mộng giây phút này
Tìm về quê cũ mới hay chính mình
TÙY DUYÊN
Đến đi đều tự tại
Bản lãnh thật tuyệt vời
Tùy duyên mọi thời đại
Phẩm chất vẫn sáng ngời
CÒN GÌ CHO NHAU
Tâm rơi vào khoảng trống
Lạc lõng giữa rừng sâu
Biết đời là giấc mộng
Còn lại gì cho nhau?
TÌNH THƯƠNG CÒN LẠI
Cảm ơn người hiến tặng
Một vài bông hoa lài
Hoa tàn bình nước cạn
Chỉ tình thương sống hoài
SỐNG CHO NHAU
Thấu rõ mọi nguồn cơn
Kết thân tình bạn mới
Tình đôi ta vời vợi
Thôi đánh hết cô đơn
BT: Vương Chi Lan