Bên một ly rượu chát – Hồ Thị Xuân Đà
HỜ HỮNG…
Hờ hững sao em… cứ hờ hững
Hờ hững sao anh… lại hờ hững
Cửa phòng lạnh chẳng ai khóa then cài
Bao kẻ trộm muốn chen chân vào ngôi nhà bao năm đôi ta đã dựng xây
Hờ hững sao em lại hờ hững?
Cơm không nóng anh chẳng thèm ngó qua
Hờ hững thì anh cứ hờ hững
Lững thửng đi với trăng ngoài biển đấy
Em là đèn chỉ sáng thế thôi anh
Hờ hững ta thôi cứ hờ hững
Những cuộc tình hờ hững… cứ lửng thửng ra đi
Em ăn mừng bên một ly rượu chát
Tự trả lời… em quyết định hờ hững với anh
Cứ thế thôi… hờ hững… đôi ta cùng hờ hững
Tình yêu mà… không mãnh liệt một bên
Hết yêu rồi… ta cứ mà hờ hững…
Ngày 24/1/2016
HÃY VÌ MÌNH
Em hãy sống vì nụ cười của em
Đừng phiền muộn u hoài căng thẳng nữa
Nếu muốn nghĩ hãy nghĩ trước cho mình
Đời là gì mà nằm u sầu mãi
Được gì đâu chỉ thấy sắc tàn phai
Tuổi xuân qua phí hoài những năm tháng
Hãy vì mình đâu chỉ mỗi hy sinh
Mà mỗi ngày hanh hao thêm một chút
Hãy vì mình nở nụ cười lên em!
Ngày 21/12/2015
MỖI NGÀY YÊU NHAU HƠN
Mỗi sớm mai say ngủ
Tiếng anh gọi em ơi…
Thức dậy anh xem nào!
Ngủ mơ đẹp lắm không?
Sao ngủ ngon đến thế!
Em bảo rằng đang mơ
Về chuyện đôi mình đó
Đẹp như trăng, như thơ
Em mộng đôi môi anh
Em mộng bàn tay anh
Đôi ta cùng hạnh phúc
Mỗi ngày thêm yêu hơn
Đôi tay ta mơn man
Trái tim ta thỗn thức
Lời yêu ta thì thầm
Thức trọn giấc mơ yêu
Mỗi ngày em yêu anh
Mỗi ngày em thêm đẹp
Mỗi ngày ta yêu nhau
Trời sao mau sáng vội
Đêm không còn dài nữa
Lửa tình ấm trong tim
Thơ không còn khao khát
Mùa xuân nay trở về
Nụ hồng đang e ấp
Đợi ngày tỏa hương thơm
Tình yêu em ươm mầm
Thầm nguyện ước bên anh
Đến cuối đoạn đường đời
Dù vật đổi sao dời
Em sẽ mãi bên anh
Mỗi ngày yêu anh hơn
Mùa Xuân hoa khoe sắc
Hương thơm ngát đất trời
Mùa xuân ơi mùa xuân
Cho tình mình thắm tươi
Mùa xuân ơi mùa xuân
Đang bước tới bên thềm
Sao êm đềm tha thiết
Bởi ta biết yêu nhau
Ngày 2/2/2016
NGƯỜI ĐÀN BÀ VÀ SÂN GA
Lỡ chuyến tàu bến về em lặng lẽ
Trong đêm buồn em khóc ngóng sân ga
Cố tìm ra con tàu mang hạnh phúc
Để đường về gió thổi bớt hanh hao
Em xanh xao với nỗi buồn chất chứa
Nghiệm ra đời hôn nhân là lời hứa
Để bao ngày em buốt giá đơn côi
Trong nhung lụa trong nghèo hèn số phận
Em chỉ cần một bến đỗ yên vui
Nơi sân ga có người yêu tha thiết
Biết hiểu em biết nắm bàn tay em
Người đàn bà chỉ muốn một sân ga
Nơi đó có một người đàn ông đang đợi
Trao cho em tươi mới suốt mỗi ngày
Có tình yêu em hy sinh nào mệt
Đỗ mồ hôi cho những đứa con thơ
Người đàn bà chẳng muốn đổi sân ga
Mà cuộc đời em nào đong đến được
Chuyến tàu đêm em lẽ loi một mình
Sân ga buồn em biết đi về đâu
Đổi sân ga chuyến tàu có nhận em
Trên hành lý là ánh mắt con thơ
Đang hoang mang em khắc khoải đêm trường
Thương cuộc đời thương phận số đa đoan
28/1/16
Biên tập: Vương Chi Lan