Ước gì là nước nước ơi! – Võ Văn Pho
NHƯ LÀ…
hoa cười nở,
thanh thản tàn.
lá xanh như thể
để vàng
nhẹ rơi.
gió vô tư lự
rong chơi
bốn mùa con nước
đầy – vơi
chẳng màng.
bên trời mây hát
lang thang
hợp – tan
mặc chuyện thế gian
cơ cầu.
người hoài khát vọng
về đâu?
ta hoài một kiếp
mái đầu điểm sương.
cám ơn dâu bể
vô thường
cho tâm hiển ngộ
mười phương như là…
Nhà thơ, Nhà giáo Võ Văn Pho
ĐÊM ĐỌC MƯA NGUỒN*
“Lỡ từ lạc bước bước ra”
Phiêu bồng là chốn quê nhà rong chơi
Trả tên tuổi lại cho đời
Niêm thơ vi tiếu quên lời biển dâu.
*Tập thơ của thi sĩ Bùi Giáng
VIẾNG CHÙA
ước gì như cỏ
cỏ ơi!
đan vào nhau sống
xanh lời nắng mưa
sáng vui
nắng mới sân chùa
chiều nghe chuông nguyện
đong đưa kinh cầu.
ước gì như đất
đất ơi!
sống vô ngại
lắm đổi dời vẫn vui
thấp – cao
lòng cũng mỉm cười
giữ tâm thường lạc
quên đời thị phi.
ước gì là đá
đá ơi!
giữa lao xao hội
vẫn ngồi lặng yên
giữ thanh tịnh
chốn cửa thiền
lắng nghe diệu pháp
rửa điên đảo lòng.
ước gì là nước
nước ơi!
làm đầy nhau,
dẫu chẳng khơi chung dòng
chẳng toan tính,
chẳng đếm đong
thân hòa nhau tưới
cây lòng trổ bông.
BT: Vương Chi Lan