Cài hoa vàng lên tóc em – Lê Lãng Du
Nỗi nhớ
Mấy lần
Bên nhau ta hò hẹn
Khi duyên quê vừa bén
Người lại ra đi, gĩa biệt làng quê với dòng sông
Sông cứ bềnh bồng
Trôi trôi giữa hai mùa mưa nắng
Mỗi năm mấy lần nước lũ tràn về, rồi một lần dòng sông trơ cạn
Phơi cát đáy buồn tênh dưới trời cùng mấy bóng thiên di
Con trai làng rồi ai cũng ra đi
Áo tím hoa cà, xuân thì con gái nhạt nhòa theo nỗi nhớ
Bỏ lại sau lưng ký ức trụi trần tuổi trăng tròn hồn nhiên như lá cỏ
Ngõ làng quê hiu hắt, gió đông lùa về cơn rét buốt hanh hao
Đời con gái một lần nói tiếng yêu nhau
Xem như đã trao trọn mảnh hồn ngây thơ trong trắng
Người đi xa, người ở lại ngậm buồn từng đêm đắng
Lệ xót xa lòng thổn thức ngóng người về
Tháng giêng hai rồi tháng chạp se se
Bấc cứ hiu hiu như sự đợi chờ thiếu nữ
Ngày cuối năm nhìn về con đường cái quan xa đó
Có nghiêng nghiêng bóng dáng hoài thương
Người đi biết có nhớ quê hương
Lủy tre, cây đa, sân đình, giếng nước
Có nhớ lời hẹn hò năm trước
Bên bến đò một mai sớm đầu xuân
Quê nhà mình luôn nhớ về anh
Đợi chờ mà sao vẫn chưa thấy anh về qua xóm cũ
Ước hẹn dòng sông mãi nhớ
Em mãi nhớ về anh…
Hẹn
Lạnh!
se vào mặt
hắt vào tim anh tê tái
anh đâu còn trẻ dại
mà đùa với gió chướng ngày đông
phải không?
Chạm
tay mình vào thế giới tâm linh
hóng hớt chút nắng vô tình tháng chạp
ngồi một mình nơi đây mà hồn như phiêu bạt
thả suy tư buông từng giọt nhớ cuối mùa
Phải như
giờ ta có nhau được cầm tay nhau sẽ bớt lạnh
khỏi bâng khuâng ngong ngóng ngắn dài
Lời thân tình
cho nhau nồng nàn cả con tim
hương tóc cuộn hồn nhau ngủ quên trong mộng đời thương tưởng
Hẹn
nhau một lần
em nhớ nhé!
anh sẽ đợi chờ em…
Biển tình muôn thủa
Đêm nay hai đứa mình và biển
Hồn đắm đuối bềnh bồng trôi lạc giữa xa khơi
Ta ngậm vành môi nhau nuốt những bọt bèo đời
Mê loạn tận vực sâu tâm thức
Biển cứ mênh mang vỗ bờ như tay em vuốt ve mơn man lồng ngực
Sóng cứ dập dềnh vào bờ tim cứ thổn thức lao xao
Vít cánh môi cong đang ứa mật ngọt ngào
Bấu chặt vào mảnh tình đời khao khát
Ta ướp vị nồng nàn vào trời đất
Để tâm linh tỉnh giấc thăng hoa
Khoe với trần gian mảnh lõa thể ngọc ngà
Khát khao sống hiến dâng một tình yêu thuần khiết
Biển cuộn lên trào năng lượng sinh tổn và hủy diệt
Bỏng cháy yêu thương rạo rực hối hả tuôn vể
Hối hả cùng cuộc vui xúc cảm đê mê
Niềm yêu thương len chặt cõi hồn si ngây ngất
Đêm nay hai đứa mình và biển
Lả lơi trôi giữa biển phóng khoáng bao la
Biển cuồng si hồn biển chao chát mặn mà
Hương trời đất dạt vể xoáy cuộn cả biển xanh yêu dấu
Biển muôn đời vẫn muôn trùng đau đáu
Mải miết vỗ bờ vui
Cố níu tràn ôm ấp những đầy vơi
Tha thiết vuốt ve bải bờ muôn thủa
Biển đêm nay óng ả mềm như lụa
Uốn mình rướn tới bờ xa
Ta nắm chặt lấy tay ta
Thầm hứa trăm năm hoài thương nhớ…
Cài hoa vàng lên tóc em
Mùa xuân lại sắp về rồi kìa em
Đôi chim én liệng chao nghiêng trên bầu trời hạnh phúc
Hoa đang nhú trên cành, thân cây đang ươm lộc
Hồn anh bồi hồi rạo rực nao nức nỗi niềm xuân
Giá như giờ còn là người chiến sĩ hành quân
Đường lên dốc núi gập ghềnh vàng một màu hoa dại
Nắng tháng chạp mênh mang buông trải
Gió cao nguyên hanh hao rét mướt cuối mùa
Anh sẽ hái vài cánh hoa Cúc Quỳ ép vào trang thơ
Gắng giữ cho cứ vàng tươi như thế mãi
Để ra giêng anh hành quân trở lại
Rồi cài lên mái tóc đẹp em yêu
Thương yêu em rất nhiều
Tình yêu lãng du theo anh vào chiến dịch
Những đêm nằm ém mình chờ xuất kích
Vẫn nao nao nhớ hình bóng yêu thương
Đời chiến sĩ có lắm vui buồn
Đường Trường Sơn chập chùng rừng lá cao, lá thấp
Những thung cỏ tranh ngang ngực
Những rừng cổ thụ chi chít dọc ngang
Cứ hành quân rồi cứ đợi mùa sang
Hồn chiến sĩ cứ dâng tràn mơ ước
Em cứ xa dần sau lưng, anh cứ đi về phía trước
Chiến trường luôn thôi thúc bước quân hành…
Bây giờ anh là người lính dừng quân
Về với con phố cùng những hàng quán xá
Với cuộc đời bộn bề lo toan cơm áo
Những mộng mơ đã tàn rụng giữa lưng đời
Bây giờ em yêu anh như lạc đến chân trời
Mùa xuân sắp tới mái đầu anh sẽ thêm ánh bạc
Tuổi năm sáu rồi! Anh đi qua trần ai mà xao xác
Thơ cũng oằn cong theo nỗi nhớ tình già
Anh chỉ mong xuân này không còn những cách xa
Được ở bên nhau những ngày đời chếch bóng
Mùa xuân yêu thương giữa cao nguyên gió lộng
Tình yêu thêm xanh, phố núi thắm những ngày vui…
BT: Vương Chi Lan