NHỚ NGÀY CÙNG SƯ PHỤ UỐNG MÃI CHẲNG SAY – Vương Thiên Nga
NHỚ NGÀY CÙNG SƯ PHỤ UỐNG MÃI CHẲNG SAY – Vương Thiên Nga
Nhớ ngày cùng sư phụ uống mãi chẳng say
Nơi góc trọ tồi tàn con ở
Sư phụ đến thăm con nhân ngày sinh nhật
Con vui và ấm áp biết bao
Vài chung rượu với lòng dồi đạm bạc
Cũng cạn hết chung và rồi sư phụ hát
“Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời người ơi!
Mẹ hiền ru những câu xa vời.
À à ơi! Tiếng ru muôn đời.” (Tình Ca – Nhạc Phạm Duy)
Thầy là hoạ sĩ tài hoa
Thầy là thi sĩ
Thầy bảo con: “thiên hạ cứ nói đời thường là chưa đúng mà đời vốn dĩ là vô thường”
Sư phụ dạy con: Thấy đúng chưa hẳn đúng, thấy sai chắc gì sai
Thị phi trên đầu lưỡi
Kiệm lời nở đóa mai
Sư phụ đi rồi!
Để lại trong lòng con và bạn bè cùng những người thân ngậm ngùi thương nhớ
Thuốc con không hút, sư phụ nhả khói mà con say
Còn vương vấn góc nhà
Những hình ảnh khói thuốc vờn bay
Trên tường, những bức tranh đàn bà
Sẽ rất buồn khi sư phụ ra đi!
Kính tiễn sư phụ Phạm Cung
Đệ tử: Vương Thiên Nga
Nhạc sĩ Lê Vinh Út ôm đàn và sư phụ Hoạ sĩ Phạm Cung hát nhạc Phạm Duy.