Thềm Hoang Lá Mục – Nguyễn Chí Hiệp
Thềm Hoang Lá Mục
Chiều thu đi qua lá vàng rơi đầy trước sân nhà em, gió bấc về mỗi lúc mạnh hơn … một dòng không khí khô khan của tháng ngày …. thềm hoang lá mục .
Xa em từ độ thu về
Chiều nay trở lại bên hè nhớ thêm
Lửa lòng chưa tắt, chưa quên
Thế nên buồn vẫn mình ên giữa đời
Bước chân chậm về ngõ tối , rừng thu man mác với thanh âm của mối tình ly biệt . Vẫn một niềm đau khi nghĩ về em , lời buồn khó tả !. Bao năm đi qua , cổng nhà em bây giờ rêu xanh che phủ … những giọt mưa cuối cùng đủ làm ướt vai người trở lại … hơi lạnh lan tỏa … một nỗi ước ao đến vô bờ rằng có em để dựa nhau đi qua miền kỷ niệm … nồng nàn hơi thở thân quen …
Nửa đời cứ mãi long đong
Chiều nay lạc lối qua vùng nhớ xưa
Tóc sương bạc trắng hững hờ
Thời gian hoai mục chơ vơ tháng ngày
Ngỡ rằng chìm tận cõi say
Thấy em cười nói mà day dứt sầu
Tỉnh hồn tan biến nơi đâu
Khó cầm hạt lệ nôn nao của lòng
Bây giờ em đã hư không
Xa xôi một cõi khó trông lối về
Đành thôi chìm giữa u mê
Bởi còn nhớ mãi ước thề với nhau
Thềm hoang lá mục thuở nào
Có hay ta vẫn còn xao xuyến tình
Thềm hoang lá mục nằm yên
Theo dòng hoài niệm con thuyền tương tư
BT: Vương Chi Lan