Ca dao tôi – Vũ Miên ThảoCa dao tôi – Vũ Miên Thảo
Ca dao tôi
em mang tình tôi đi suốt chiều sông rộng
những cây chuối làm bè màu xanh lơ
ở bên này sông
tôi nhìn thảng thốt
em bỗng thành cô tiên
phất phơ bay trong khói sóng dật dờ
tim khát khô
úp mặt vào vùng hơi em sót lại
dây hồn không hoa trái rũ ngọn nhớ thương người
phía ngoài khung cửa gió
ai nói lời chia tay?
câu thơ gãy vụn
nửa khuya tần ngần
tâm ý trắng nhàu giấy mỏng
chiếc cầu mong manh trầm mình cuối mùa lũ cuốn
bên này sông bến cũ trắng bông bần
đêm loáng thoáng nước mắt cá sấu
đầm đìa trăng khóc
mây lãng du đậu lại hồn
ly rượu không còn hương
giấc ngủ đi rong
ôi!
tội nghiệp lời ru
bướm ong!
Mẹ
Mẹ xưa
đi một dặm đường
ngực căng bầu sữa nghe thương con nhiều
Mẹ giờ
mang hết tin yêu
đi xa tít
con ngóng chiều
nắng phai
Mẹ xưa
cỏng nắng đường dài
bước nhanh
thu ngắn một ngày nhớ con
Mẹ giờ
má phấn
môi son
chưa phai hương sắc nên còn…
rong chơi?!
9-2009
Lỡ mai
Lỡ mai ngủ suốt giấc đời
mặc cho đen trắng rong chơi chốn người
đã từng quán trọ mồ côi
sá chi cao thấp, lở bồi tình nhân
có khi tiền kiếp định phần
tay không cũng vỗ giữa ngàn tay không
ta phiêu hốt với mênh mông
niệm lòng “sắc bất thị không”- mĩm cười!
10-2010
Mừng bạn tuổi sáu mươi.
sáu nhân mười, tuổi bạn tôi
mười nhân sáu gặp thảnh thơi, thanh nhàn
thơ tình chữ dọc, ý ngang
tình người vạch mực, xếp hàng đục trong
chữ rằng: “sắc bất thị không”
bạn tôi, không có – có không vẫn cười!?
mười nhân sáu tuổi bạn ơi!
phải chăng vàng-đá, khóc cười dần quên?
tập tành bước khỏi bon chen
để không quen lạ- lạ quen!
môi cười.
15-5-2011
BT: Vương Chi Lan