Lục lạc ơi – Hoa Nguyên
LỤC LẠC ƠI…
(Về CT Lục Lạc Vàng)
Lục lạc ơi…
Lục lạc ơi…
bê con hẵng sẽ ra đời
nay
mai
giúp người thiết thực oằn vai
đưa tay cứu vớt trần ai cơ hàn
Lục lạc vàng…
Lục lạc vàng…
cộng đồng chuyển tải muôn ngàn đóa hoa
Mạnh thường quân hãy chan hòa
niềm tin trao tận tay
xoa dịu người
nhọc nhằn khốn khó chưa vơi
đẹp lòng san sẻ
dậy khơi ngọt lành
Người ơi…
rộng mở tâm thanh
cứu đời lắm nỗi
túng bần
bể dâu
dắt dìu vượt cảnh thương đau
Lục lạc ơi
thấu hiểu sâu đoạn trường!
tương thân
tương ái
kiên cường
Nhân từ
đạo lý luân thường nước Nam
Tuyệt vời
nghĩa cử thiện tâm
Muôn đời
xã hội âm thầm biết ơn!
ĐÀNH CAM…
(Cho người bán rong)
Tinh mơ
đến vãn chợ chiều
Tấm thân mệt rã
tiêu điều
xác xơ
nợ nần gồng gánh âu lo
Nắng
mưa
oằn nặng
co ro nhọc nhằn
Âm thầm chịu đựng gian nan
lề đường lặng lẽ
trụi trần
xót thương
Kiếp sau…
tháo gỡ đoạn trường
đôi chân mốc thếch
mùi hương bụi hè
Tối khuya tất bật quảy về
cảnh túng thiếu
bị cười chê thấp hèn!
Lui cui
tối lửa tắt đèn
kiên trì nhẫn nại
khổ phiền năm canh…
Lá khô
đơn chiếc
lìa cành
hút heo góc tối
cũng đành cam thân!
Ai người còn tấm lòng nhân?
đưa tay ra cứu tế bần
sầu vơi
TÁO ĐỎ ĐỊA ĐÀNG
Khi xưa…
em trót phân thân
rắn lừa táo đắng
vạn năm u hoài
Khởi đầu nhân thế mù lòa
cạn lòng nào biết đỏ ngoài
sâu khơi!
trót em nông nổi như cơi…
Mắt lòng tin nhắm
mắt đời mở ra!
Từ Eva
từ ngàn xa…
đắng cay nhìn lại
chính ta muội đần
phải chi em chẳng dối gian
nuốt lời hứa
nuốt nghĩa ân tác thành
Cũng từ ấy…
chốn cao xanh
thấy bao tội lỗi trần gian
yếu hèn!
Cõi tiên đóng cửa cài then
Suối khô cỏ dại
nước đen đổ về
phải chi em bớt u mê
để nay êm ấm
hề nghe tương tàn!
Một đời hệ lụy thương tang
bởi em
cắn táo địa đàng
bước ra
ăn năn dẫu muộn
xót xa
cho nhà ngào ngạt
táo và sắc hoa
BT: Vương Chi Lan