Đời gọi em là hương sắc – Ngã Du Tử

Tản mạn

Tình như mộng
người như mộng
đời trăm năm lồng lộng gió quan hà
bước chân đi qua
còn lưu lại phía sau cùng hậu duệ
Trí tuệ
chưa phải là bậc nhất hành tinh
nếu anh minh
Đức độ như Ngũ hành sơn cùng nắng mưa năm tháng
Thi sĩ
mang chất tình lãng mạn
nên luôn luôn cảm xúc trong tâm hồn
những buổi chiều sắp tắt lúc hoàng hôn
đưa mắt ngắm đất trời, tưong tư đầu ngày trổi dậy
Ta cũng từng tỉnh say
đôi mắt ấy muôn trùng u mặc
đất nứơc ơi thuơng quá những nàng Kiều
Non sông thân yêu
có hiểu thấu tình ta đau Nguyễn Trãi
ngày thênh thang
lần Gia huấn ca chua xót giữa thanh bình
và tự nguyện dâng trái tim phổ độ
nghe hạnh phúc người rạo rực làm hạnh phúc ta
giữa biển đời bao la, ngân nga
May thay còn chút nghĩa ân
dòng đời như cuộc phù vân nổi chìm
Ta muốn lặng im
nghe trổi dậy
Tình như mộng
Đời như mộng

 

Nhà thơ Ngã Du Tử
Nhà thơ Ngã Du Tử

 

Đời gọi em là hương sắc

 

Vắt qua chiều một dãi lụa em
vầng sáng ngập lung linh ngày hiện thực
đời vẫy gọi tên em là hương sắc
ta nâng niu vừa chớm một linh hồn

Đêm trò chuyện trước ngọc ngà thanh thể
mắt môi em rực sáng trước cổng ngày
và lãng tử mở toang đời quang gánh
giục thuyền thơ trầm bỗng trước hồ đầy

Mùa hạ nhớ, theo em về quá khứ
bến bờ em vừa lặng sóng kinh thành
màu mắt biếc chưa xóa mùi dâu bể
để chiều nay chờ sợi nắng thị thành

Rồi từ đó,
– ta thức cùng mộng mị
vùng say mê rộn rã một tâm hồn
ngày yêu mến, đêm ngược nguồn bất tận
vươn cánh dài theo sóng nước hoàng hôn

 

10511157_463545173782477_752431155399594734_n

 

Hành trình

 

Nầy em nhé đời còn nhiều giông gió
Cố lên em trời đất rất nhiệm mầu
Ta tồn tại – bởi em là thục nữ
Ngại ngần gì sóng đời sống dâng cao

Anh vẫn vậy: – Ý nghĩ mình rất thực
Rằng núi sông chẳng phụ khách chân thành
Mùa gặt hái đầy lên từ quang gánh
Ngày thảo thơm chăm bón suốt hành trình

Và em nhé ngày vui chờ chín mọng
Phải không em mắt mong thắm cuộc ngày
Ngày đã thắp một mặt trời sáng rực
Ta vẫn vừa bằng hữu một vòng tay

Sông có lúc phải nghẹn nguồn ghềnh thác
Đời phong trần đến lúc sẽ hân hoan
Là yêu mến mỡ cõi lòng khắp cả
Thong thả cùng theo lớp sóng âm vang

Vui lên nhé, sen xanh màu thế tục
Nở hoa thơm từ đây đó cuộc đời
Đâu thành bại hởi cõi người trong đục
Ta sẽ về màu xiêm áo lên khơi

 

1939399_269159716582386_70281514_n

 

Quê ngoại Sài Gòn
(Kính tặng Sài Gòn 300 năm)

 

Mặc ai nhớ về Hà Nội
Thủ đô Thần tháp một thời
Ba Đình nắng lên xanh lá
Đổi thay nhịp sống bên đời
Tôi yêu Sài Gòn tha thiết
Bắt đầu nhập cuộc xa quê
Sài Gòn dang tay che chở
Tiếng cười vướng bước chân đi
Phố phường ngập màu sắc lụa
Dòng xe đầy ắp các đường
Nắng vươn lên ngàn cao ốc
Rọi cùng ngõ ngách yêu thương
Hiền hòa quanh năm mưa nắng
Triều dâng sóng nước gọi tình
Phù sa cho đời thầm lặng
Mỗi ngày một vững niềm tin
Dòng người từ nam trung bắc
Tụ về người vẫn bao dung
Bình an lên từng khuôn mặt
Mai sau nhịp sống trùng trùng
Yêu người từ xa cố quận
Cũng vầng trăng rọi trên đầu
Mây quê cũng về hò hẹn
Tình yêu nào chẳng nhiệm mầu
Trên cầu Sài Gòn tôi đứng
Dòng người lũ lượt vào ra
Dạt dào tình tôi lãng mạn
Yêu thương mình rất thực thà
Tôi yêu Sài Gòn tha thiết
Dù tôi dân Quảng nhập cư
Bao dung Sài Gòn như Mẹ
Nên tôi cũng lớn bằng người

 

Thổ cẩm

Người đàn bà dệt nên hình thổ cẩm
sự miệt mài, chăm chỉ, lắm công phu
Sặc sỡ sắc đỏ xanh vàng trắng
Bức tranh hoa trân trọng hiến dâng đời
Mỗi tấm thảm một sắc màu dân tộc (1)
Ước vọng chân thành thấm đẫm bình an
Có tình Mẹ truyền trong lời giáo huấn
Thổ cẩm giống giòng rực rỡ bớt gian nan
Lời nguyền dệt trước đất trời tình tự
Yêu núi rừng, hồn tận hiến non sông
Mùa thân ái cũng vì người da diết
Ôm eo thon uyển chuyển dậy sóng rừng
Đêm du mục ngọt như lòng sông núi
Màu hân hoan tràn ngập khách thị thành
Ơi thổ cẩm có lòng lành chơn chất
Gọi đồi xanh ôm ấp khối tình xanh

(1) Mỗi hoa văn thổ cẩm là đặc trưng cho một giống dân

 

det

 

Cảm xúc nhiệm mầu

 

Khi cung bậc chân thành của trái tim
Ngưng tụ thành ngôn ngữ
Sự nhiệm mầu
Cùng nhịp đập hư linh
Em chợt hiện giữa trần gian tha thiết
Gọi xuân phong về phả giữa hạ nồng
Từng mặt người dẫu buồn đau, oan nghiệt
Có nụ hồng bay phía mênh mông
Tôi nhặt nhạnh từng gai đời đây đó
Đốt thành tro tưới xanh mảng tâm hồn
Rất tự nhiên như đêm sang ngày mới
Cuộc hẹn hò nào không thèm nụ hôn

Biên tập: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.