Bối rối – Vương Huệ

CƠN GIÓ KHÔNG TÊN

Cơn gió chớm Đông se lạnh
Lướt qua chạm nhẹ bờ vai
Ngờ đâu để lại vết xước
Xót xa mặn chát đôi môi!

Cơn gió Thu tàn vừa thổi
Chợt làm lá rớt, sương bay
Vương vào mi ai lóng lánh
Như giọt nước mắt, lệ cay!

Cơn gió lướt đi vội vã
Khiến em chẳng kịp gọi tên
Gửi theo một chút nắng sớm
Cho lòng em lặng bình yên!

15.10.2013

 

Nhà thơ trẻ Vương Huệ
Nhà thơ trẻ Vương Huệ

 

CON CỦA BIỂN

Hôm nay trở lại chốn xưa
Thấy đã bao nhiêu thay đổi
Chợt nghe lòng mình bổi hổi
Nhớ anh lính biển không về!

Bao mùa lá rụng vườn quê
Thương mẹ vai gầy tựa cửa
Bữa cơm một mình thắp lửa
Ngóng trông mòn mỏi đợi chờ!

Những lần sực tỉnh giấc mơ
Nước mắt ướt đầm áo mỏng
Mẹ lại chong đèn soi bóng
Chuyện trò như thể có anh!

Bây giờ tóc chẳng còn xanh
Năm tháng gánh gồng nỗi nhớ
Thương con dại khờ một thuở
Nay hoà vào biển thẳm sâu!

26.09.2013

 

me

 

BỐI RỐI

Xin nguyện làm bông hoa cỏ
Lăn tròn biển cát mênh mông
Tìm dấu chân ai thuở trước
Hồi còn bỡ ngỡ thẹn thùng!

Xin nguyện làm hoa muống biển
Suốt bao năm tháng đợi chờ
Chỉ mãi ngóng về phương ấy
Biển ơi! Biển có nhớ bờ?

Xin nguyện làm em khờ dại
Ngày nào bối rối trước anh
Đôi mắt chợt buồn sóng sánh
Thẳm sâu ngời ánh trăng thanh!

18.09.2013

 

tinh-yc3aau-tue1bb95i-teen1

 

THỨC…

Gió lạnh thét gào…
Quán ven đường
…vắng khách

Đứa nhỏ nép vào cha
co ro
mưa nhoà lệ
xót xa…

Trên chõng tre
cụ già trở mình
rung bần bật
xé lòng…

Gió nổi
Túp lều mỏng manh
phơ phất…
khói hương
Người phụ nữ trẻ
vừa ra đi…

24.11.2013

Biên tập: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.