Gọi em – Võ Văn Pho
Bóng tôi
hay bóng của chiều
nằm nghiêng bên cỏ
nghe nhiều bước chân
SUỐI TIÊN
Đến suối Tiên
nào tìm thấy tiên đâu
chỉ thấy Chức Nữ thời nay
đứng vin cầu Ô Thước
ánh mắt chờ ai mà vắng xa
khiến khách du líu bước
ta cũng lóng cóng chân
hóa đá bên cầu.
ĐỘC ẨM
Sáu mươi tuổi
thực và mơ
buồn vui gạn mãi
câu thơ chửa thành.
rượu quê
chuốc cạn cốc tình
nhâm nhi
mình cụng bóng mình
nuối năm.
BƯỚC CHIỀU
Bóng tôi
hay bóng của chiều
nằm nghiêng bên cỏ
nghe nhiều bước chân
bước vắng xa
bước thật gần
bước vội vã
bước bần thần
lạ chưa?
mặn nồng
đan bước nắng mưa
còn bao bước thiếu
bước thừa bão giông…
gió lên
cuốn bước phiêu bồng
lá lơ lửng lá
bụi hồng nhẹ tênh
ai cũng bước
sao tôi quên
nằm lì với cỏ
thả mông mênh chiều.
ƯỚC
Ước gì
đi ngược thời gian
để tìm gặp lại
trường làng quê xưa
giông chiều
sầm sập đổ mưa
ngắt tàu lá chuối
đội đưa ai về.
VÌ AI
Thôi đừng
trách nữa
nhe em!
chuyện đời là thế
buồn thêm làm gì.
dẫu mưa nắng
dẫu thị phi
ngoài kia
cỏ có
xanh rì
vì ai!
TỰ VẤN
Con chiên
mơ nước thiên đàng
nhà sư
mơ cõi niết bàn – chân tâm
em giờ
mơ cuộc trăm năm
còn ta
mãi ngóng xa xăm điều gì?
LỜI RIÊNG
Gọi em
có khó gì đâu
ngọt ngào nhín lại
những khi… chúng mình
bến yêu
thuyền ngửa nghiêng tình
biết đâu
huyền nhiệm lặng thinh
hơn là…
Biên tập: Vương Chi Lan