Hoài khúc tương Thi – Nguyễn Hữu Thịnh
CHIÊM NỒNG
Không gian nêm chặt tiếng ve
lụt trời vàng đóa nắng che tận ngày
chân làng thiêu cả đường mây
nẻo đồng rặng lúa ngậm gầy hoàng hôn
Thắt trong một búp trăng son
dáng quê ngày cũ – nghe còn xa đưa…
hè ơi! đã chín mộng chưa?
trái lòng thôn nữ gọi mùa giao duyên.
Cánh cò theo dấu mơ hiền
bước qua nội cỏ;
lạc miền phố hoa!
chiều nay nắng nhốt quê nhà
nhớ thương…
trọn một khúc ca
chiêm nồng!…
NÉT XUÂN QUÊ
(tặng: H.B.V)
Gió đưa hương Tết về thôn
khói bay lờ lững chen cơn nắng chiều
dưới làng, chân mạ dập dìu
gót em bùn ngậm lúa thêu xanh đồng
Chạm hương nức ngõ mùa xuân
phố quê chín rộn chiều non chợ làng
lá dong, đỗ, nếp hoa vàng
quyện hồn nhau – lẩn tận lòng bánh chưng.
Cho anh nâng chén rượu mừng
kìa xuân. xuân đã lưng chừng vai thon
dáng quê biếc nụ trăng giòn
in hằn tuổi mẹ xanh rờn nét xuân.
RU TA
(Tặng: Tr.H Minh Phương)
Ru ta một giấc ru vừa
ru ngoài ngã nghiệt mấy mùa ru ơi
ru trên ghềnh thác cuộc người
ru đêm địa ngục ánh cười hồi sinh…
Ru ta trọn giấc bình minh
lời chim rót – khúc tang tình ru nhau
ngủ ngoan ru nhé nỗi đau
trăm năm ru mộng ban đầu… lắng sâu…
Không không – sắc sắc ru mầu
thì ru ơn phước niệm cầu sân si
ru ta muôn ngã từ bi
ru từng con chữ cũng vì trầm luân.
NỖI NHỚ NGÀY SAI GIÓ
Tương tư ngày sai gió
ta mọc xanh phía trời
búp xuân thì hương trổ
trắng bụi mưa tơi bời
Tháng hai về chưa đó?
lộc giêng giắt lưng mùa
chân đồng gieo gió giá
mạ sắc gầy lưa thưa
Nhớ nhung người xa lắm
bàn tay nào – xanh đồng?
ruộng mùa loang gió trắng
lưng mẹ thắt cầu vồng.
Tương tư ngày sai gió
rụng trắng vườn vải hoa
ta thương từng thương nhớ
ngồi khâu mảnh nắng nhòa
Chiều nay trời trĩu gió
chín mấy chùm thanh xuân
trông bóng hình qua ngõ
nỗi nhớ mọc xanh ngần !.
MÙA CỔ TÍCH
Bao giờ anh được gặp em của anh?
chắc hẳn bao giờ… gió sang mùa cổ tích
gió tháng năm chở một dòng ký ức
màu lá thu vàng vai anh.
Bây giờ chớm ngọn mùa xanh
nắng rơi chòng chành nỗi nhớ
nỗi nhớ vắt dài như chùm hoa lửa
thắc thỏm… cuối trời mây bay
Ơi, cổ tích anh mang tháng ngày…
vẫn một nàng tiên chờ anh trong mơ ước
khu vườn mùa thu rất xinh lời hương sắc
“mùa quả ngọt anh hái tặng em*”
và dòng sông gieo hạt phù sa nên cánh đồng lấp lánh
con diều sẽ chở giấc mơ xanh.
“Dẫu bây giờ em không ở bên anh*”
mùa thu mang từng dấu vết mình trên đốm lá
nhưng giờ đây con ve đổ xác hình vào hạ
cho bài ca đọng dấu yêu đầu.
Dù chỉ là một thoáng được thấy nhau
anh vẫn chờ em dẫu chẳng dám trao lời hò hẹn
chuyến đò trên sông… đang chở ngày cập bến
sóng hạ xao mùa!
…cổ tích rước nàng tiên.
Biên tập Vương Chi Lan