Đứa con của tôi – Vân Phi

đứa con đã bị bỏ rơi
có mẹ là bóng tối
có bố là mặt trời
một thằng bố đi hoang suốt đời khiến con mình biến thành quỷ dữ…

 

 

11659240_1689850661236801_3056646383408857568_n

 

Hương Mùa

hồn ai neo giữa cõi này
chiều nay phố bỗng ủ đầy hơi sương
ngô nghê hát khúc vô thường
vin sợi gió, tìm hương thuở nào
con tim thôi những thét gào
hồn ơi trắng những miền lao đao tình
đêm, khát vỡ bình minh
mùa rơi hương sữa trở mình chơi vơi
ta nâng một chén phù khơi
uống hương tháng chín ướp vời vợi thu

 

Nhà thơ nhà báo trẻ Nguyễn Văn Phi
Nhà thơ, nhà báo trẻ Vân Phi

 

Bước chân liêu xiêu ngã vỡ trời chiều

tôi mục rỗng lòng mình
thai ngén đứa con của quỷ
với những vần điệu du dương ủy mị
như những giọt nước mắt của kẻ sát nhân
đứa con của tôi hay là chính tôi giữa cõi miên trần
vật vã những yêu thương, khai hoang những luống sâu hốc tối
để cấy vào lòng đêm những hoang mang vời vợi
hút ánh sáng mặt trời trơ trọi qua mùa trở dạ hoài hoang
ôi, đứa con
của những mùa trốc lở
hút tủy sương mà mãi chẳng thành người
đứa con đã bị bỏ rơi
có mẹ là bóng tối
có bố là mặt trời
một thằng bố đi hoang suốt đời khiến con mình biến thành quỷ dữ
suốt đời chỉ biết hút tinh tủy sương khơi…
ôi đứa con của những tháng ngày không biết vui
năm bữa say, hai bữa ngất ngất đời chông chênh nhịp gió
rồi điên gào
rồi lõa thể hồn mình với tháng năm đày đọa
bước chân liêu xiêu ngã vỡ trời chiều…

 

images

 

Phía sau tình yêu

Em tập cách đếm thời gian qua cái chớp mi
sẽ không khóc nữa đâu phải không những ngày anh chẳng đến?
Với tách cà phê đen và đôi chân mỏi mệt
ngồi riêng mình
tập đếm…
tập quên…

 

3-6199-1382499477

 

Những trang nhật ký có dáng hình quen
phải làm sao để em tẩy xóa
hay em viết tiếp một hình dung nào đó
chẳng bao giờ khiến em khóc như anh.
Giọt cà phê rơi
chạm đáy cốc
tan tành
giá có thể bôi đen hết đáy tim em ký ức
từng giọt rơi rơi như kéo bão giông quay cuồng nơi lồng ngực
em muốn một hơi đầy uống cạn ly ký ức để xóa hết những ngày qua…

 

64166685

 

Tình yêu! Là quái quỷ gì mà đày đọa trái tim ta
đã biết bao lần xé tim em ứa máu
bình yên kia, nào còn nơi nương náu
và em, ương bướng điều gì chẳng hiểu nữa nhưng chẳng muốn buông đâu
Con tim em đã tróc lở muôn lớp lệ sầu
chỉ còn những nhịp đập vô thường… hấp hối
Khóc!
em nép mình trong căn gác tối
có phải em là người đàn bà yếu đuối nhất thế gian?

Không! Em không muốn như thế
Không muốn nữa
Không muốn
Không
cuộc sống của em không thể mãi lệ thuộc vào anh
và không muốn nữa đâu vì đã xem anh như là tất cả
đôi chân nhỏ bé này phải đứng lên và bước qua giông gió
té ngã nhiều rồi sẽ cứng rắn hơn.

 

1386390111-huong-giang-8

 

Người à! Dẫu mai này em rất cô đơn
nhưng sẽ mạnh mẽ sống không ép mình phải quên anh nữa
vì em hiểu rằng cố quên là sẽ nhớ
nên sẽ chôn thật sâu vào lòng những kỷ niệm chỉ của riêng em
giọt cà phê đắng lắm
em sẽ ngồi với cô bạn thân và cùng nhau nêm
cùng bỏ thêm đường để thấy rằng đâu chỉ còn vị đắng ở bờ môi trong những ngày xa cách
cay, đắng, ngọt bùi vị tình yêu rất thật
cái chớp mi này, em dành cho một ngày mới không anh.

Biên tập: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.