Hương em trái mùa – Võ Văn Pho
- Một mai giũ áo công hầu
Về đây cùng đối ẩm câu vô thường.
LẬP XUÂN
lộc reo
mùa đã xuân rồi
sao người còn đứng
bên trời đông thiên.
khép lòng
hong lạnh niềm riêng
buông thôi!
đơm nụ cười thiền
cùng mai.
HỒ XUÂN HƯƠNG ĐÊM
Chạm đêm – ai cũng chao ôi!
Đà Lạt lạnh, xúi lứa đôi thêm gần
Nụ hoa hồ hé bâng khuâng
Nụ tình cũng rộ nở gần bờ môi.
GỞI BẠN
Ừ đi, về phía lao xao
Xây lầu gác mộng, thỏa ao ước cầu
Một mai giũ áo công hầu
Về đây cùng đối ẩm câu vô thường.
HƯƠNG EM
Mình ta với Đà Lạt đêm
Lang thang nhớ quá hương em trái mùa.
TA – NGƯỜI
Người giờ sống giữa phồn hoa
Bước ra một bước, lụa là níu chân.
Ta riêng níu bóng phong trần
Hát ru mình với mình gần mình xa.
GIEO XUÂN
“Mua đi,
cúc vàng đẹp mà!
Chỉ dăm bảy chục
cửa nhà rực xuân.”
Lời mời mọc
thấm đẫm buồn
Chiều 30 Tết
Người gieo xuân
Đứng chờ…
Biên tập: Vương Chi Lan