CHÙM THƠ VƯỜN XUÂN GIA ĐỊNH VĂN – Nhiều tác giả
Nơi thời gian ngưng đọng
Ngày tháng bay về đâu?
Khi những tờ lịch cứ vơi dần
Anh có thấy
nỗi buồn ngưng đọng lại
Khi tháng ngày
lần lượt dắt nhau đi?
Thời gian quá nhanh
Em thì quá chậm
Nên suốt đời lận đận
Những hơn thua
được
mất
ở đời!
Tháng năm nào
Cũng là tháng năm trôi
Sao không thấy
tháng năm nào đứng lại!
Em muốn đến
nơi thời gian ngưng đọng mãi
Để thấy
một lần
không chậm mất mùa xuân.
VƯƠNG HOÀI UYÊN
Chớm lạnh
Tôi cầm rét trong lòng bàn tay
Rượt đuổi theo mùa xuân vừa chớm dậy
Lượt là mây thấp như tà lụa
Hoa núp trong rừng rỏ máu tươi
Tôi chạy men theo những bụi những bờ
Mặt đất tròng trành đâm lên chồi nụ
Mùa đông tìm nơi tự tử
Trong tiếng hát mai vàng
Hai bàn tay lạnh cóng tôi tìm
Một chút ấm trên môi người tình cũ
Cái bờ môi phớt son huyết dụ
Hở hừng đông giữa răng – cỏ hai hàng.
HỒ THI CA
Vượt qua
Thời gian thử thách đã qua rồi
Suy nghĩ nhiều thêm cũng thế thôi
Cát bụi khói sương nào luyến tiếc
Nghĩa nhân đạo đức lại trau dồi
Tâm lành cần giữ ân ân khởi
Chí thiện lo tròn đức đức khơi
Tu luyện pháp môn thành đạo quả
Tâm lành đức hạnh trọn niềm vui.
TUYẾT MINH
Xuân mới
Chợ làng phơi phới xuân
Đào hồng lên khoe sắc
Những khóm hoa nảy mầm
Nụ mơ màng mở mắt.
Tinh khôi thủy tiên trắng
Bật mấy búp chồi non
Phố cờ, hoa rực nắng
Xuân tràn về xóm thôn.
Sáng vườn, nghe chim hót
Rạng rỡ lên bình minh
Hoa – lan hương ngào ngạt
Thầm thì xuân cựa mình.
Ngập ngừng đôi cánh mở
Hoa bướm vàng ngẩn ngơ
Cả hàng người xin chữ
Vây xung quanh ông đồ.
Xuân vừa bừng tỉnh giấc
Thức dậy ngày ngủ quên
Đã tràn về khắp nẻo
Tươi, xanh lên mọi miền…
LÊ ĐỨC NGHINH
Chùm thơ Lê Nhật Ánh
Sài Gòn
Sài Gòn hổng phải là quê
Người ta ở đậu, mần thuê rồi dìa
Sài Gòn lăn lóc bọt bia
Mất phường áo lụa
biết dìa nơi đâu?
Vũng Tàu
Vũng Tàu ngày ấy như thơ
Thời gian xoá hết bãi bờ rồi em
Chỉ còn con sóng là quen
Chiều nay gió nổi
nghe nghèn nghẹn xưa.
Hà Tiên
Biển Tây đêm nghe gió mọi
Hang Hòn sóng vỗ tình tang
Mạc Cửu mơ về cố xứ
Oán cừu như nợ nước non.
Cần Thơ
Cần Thơ mà chẳng cần thơ
Em đi bán cái lơ ngơ cho người
Chín phương dầu dãi hết mười
Sáu ba phố tỉnh em cười ta đau.
Phú Quốc
Chiều nay mưa lụi Bãi Thơm
Mưa qua Rạch Vẹm,
mưa hờn lên mưa
Gành Dầu rưng rức tình xưa
Em về Dinh Cậu nhớ mùa Dương Đông.
Kon Tum
Cái phố nằm giữa cái nương
Cái làng người Thượng cái đường trống trơ
Cái rừng xác rác, xơ rơ
Cái ta ngơ ngác
bên bờ nỗi trôi.
LÊ NHẬT ÁNH
Biên tập: VƯƠNG THIÊN NGA
Chuyên mục
BÀI VIẾT MỚI
thanhdan0 Comments
Tháng Ba với Ký ức chao nghiêng – VƯƠNG THIÊN NGA
thanhdan0 Comments
Huỳnh Tấn Bảo – C h à n g H ọ a s ĩ tình t h ơ – Lê Nhật Ánh
thanhdan0 Comments