Đừng hát tình ca nữa – Trương Công Tưởng
MỘT ĐIỀU GÌ RẤT CŨ
Có đôi lần ta sợ những mùa trăng
Sợ người đi và không bao giờ trở lại
Sợ không một điều gì là mãi mãi
Sợ đến một lúc nào ta sẽ phải quên đi
Trong cuộc đời nhiều lúc phải nghĩ suy
Tình yêu như biển và dạt dào như sóng
Cất giấu trong tim bao nhiêu hình bóng
Má môi kề trong phút cuối chia xa
Chiều thứ bảy trên Radio người ta vẫn tặng nhau những khúc ca
Có nụ cười, nước mắt và lời xin lỗi
Có cả bước chân người đi rất vội
Bỏ lại phía sau một nỗi nhớ vơi đầy
Mỗi buổi sáng chim vẫn hót trên những vòm cây
Trong trái tim hao gầy vẫn còn đập rộn ràng lời yêu thương cũ
Để mỗi đêm mơ màng say điệu vũ
Câu hát lại trở về ru ngủ mấy mùa trăng
Mình không bên nhau nữa có phải vì sông núi cách ngăn
Hay chỉ tại vết hằn trong trái tim quá lớn
Nếu có thể xóa bỏ niềm riêng đau đớn
Liệu mình có về lại bên nhau
Thời gian rồi cũng sẽ qua mau
Trái tim sẽ bắc chiếc cầu tìm niềm vui mới
Nhưng sẽ có lúc tim mình chới với
Xa nhau rồi có ai còn nhớ những mùa trăng?
ĐỪNG HÁT TÌNH CA NỮA
Tôi bảo mình đừng hát tình ca nữa
chỉ mọc thêm những nỗi buồn không tên
Tôi bảo mình đừng nhớ nữa
Những điều rất đáng để quên
Cuộc sống này đôi khi vô tình như chiếc lá
Tôi bảo mình đừng nghĩ về phố xá
một góc ngã tư nào đèn xanh đỏ nhiều màu
Tôi bảo mình không đau
nhưng mỗi đêm tim vẫn cứ nhói lên nơi lồng ngực
Có đôi lần đứng bên bờ vực
Hỏi nụ cười nào níu giữ bước chân
Áp tai nằm nghe mùi héo úa phân trần
Đôi mắt vẫn xa xăm trong từng chiều ý niệm
Gió đã thổi cơn đau nào tắt lịm
Mưa đã dập đam mê nào theo dấu vết phân ly
Đừng hỏi nữa ta có cần chi
Nụ cười em đêm qua giờ đã thành dĩ vãng
Tôi bảo mình đừng hát tình ca nữa
Cứ để tim mình như chiếc lá vô tình rơi trong chiều Thu lãng đãng
Cuộc sống này
đôi khi gắng nhớ để được quên…
EM CÓ BIẾT
Em có biết khao khát trong anh là bất tận mùa Thu
Dù mùa Đông có trở về ngoa dụ
Em có biết lửa thiêu đốt một vết đau đã cũ
Dù nhựa sống vẫn chảy tràn trề
Em có biết trong ủ dột tái tê
Anh thèm chút hư hao liếm vào dị vắng
Em có biết trong muôn ngàn giọt đắng
Đời vẫn kết tinh được một giọt ngọt lành
Em có biết tình yêu em dành cho anh
Trùng dương nắng gió biển khơi kết tinh thành muối
Trong những lời từ giã một yêu thương cuối
Em chà xát trái tim anh bằng muối tình si
BT: Vương Chi Lan