Một sớm ta về – Vương Chi Lan

Hoa tim

Không có hoa
không có bướm
Không có nguyên nhân
không có quả
Không có em
Dạ cũng không có anh
Con bướm vàng xanh
Khu vườn rộng hoa thắm
Gió lắc lư trên cành thỏa thích nhảy múa cùng đàn bướm tung tăng
Khu vườn thơm ngát
Những khóm hoa tim nở rộ
Gió cuộn vào vườn hoa nhẹ nhàng nhịp thở
Gió mơn man thân thể
Hoa cười rung rinh đàn bướm
Hạnh phúc giữa đất trời đâu chỉ loài người mới có
Không có hoa cũng sẽ không có bướm.

Một sớm ta về

Một sớm ta về
Tóc thề bờ vai
Gởi hương theo gió
Quyện vào mắt ai…

Ơi! màu tuyết trắng
Kìa đóa mây hồng
Chợt lòng tĩnh lặng
Cánh hạc trú đông

Người rẽ về đâu…?
Ta vào lối nhỏ
Sương khuya ngọn cỏ
Rơi hoài đêm thâu…

Em trao nụ cười
Em trao hạt khóc
Một búp sen tươi
Thơm về nơi Phật.

Vô thường

Làn hương quyền quyện gió
Cái niệm theo vòng quay
Nhịp nhàng buông thanh mõ
Thoáng đó phút chim bay

Tựa như vầng trăng khuyết
Lấp ló trong lòng mây
Giữa cụm bông trắng tuyết
Lá trúc nguyệt nhẹ lay

Em từ nơi xa biệt
Đến mong manh khói sương
Cánh chim trời có biết
Là chính em vô thường

 

Nhận ra thì đã mất

Lúc cuối đời
Mới chợt nhận ra
Hai trái tim đang cùng suy nghĩ
Bởi ngăn cách những điều vô lý
Trói hồn anh và trói hồn em
Mỗi đứa một góc trời
huyền bí!….

Khi chiếc lá còn xanh
sắp hết ngày nhá nhem
Mới hiểu được giọt sương mát dịu trong lành
Khi chiếc lá bất lực
Không thể níu thêm ngày!
Biết làm gì với tạo hóa đây em?

Người đi miền đất mới
Để lại em chân trời
Vắng…!
Bóng tối đan xen
Rồi từ đó
đêm đêm…
Cung buồn ai khảy mà đau
Như hình với bóng lệch nhau kiếp người
 
Lá xanh nay đã vàng rơi
Còn trơ
hạt khóc
nợ đời
lặng câm

BT: Vương Chi Lan

Add a Comment

Your email address will not be published.

.
.
.
.