Lục bát bâng quơ – Quang Chuyền
LỤC BÁT BÂNG QUƠ
Nhìn theo hút cánh chim trời
Gặp sông trôi chảy về thời ấu thơ
Bến thuyền dìu nắng,chở mưa
Ta như hạt cát sông vừa sinh ra
Nhìn về bóng núi ngày xa
Màu mây chiến trận nhuốm qua tóc đầu
Thương bản trước,nhớ làng sau
Võng treo bên núi-bên sao chòng chành
Nhìn vào ngút ngát lặng thinh
Nào ai biết được phận mình ra sao?
Người về đâu? Ta về đâu?
Rồi ra chung một sắc màu cỏ xanh…
Thu 2013
Nhà thơ Quang Chuyền
SÔNG CHIỀU
Cây cầu ngược, bầy chim bay ngược
Ở dưới lòng sông cũng có trời
Chiều lửng lơ chiều, ai kéo lưới
Kéo niềm vui đáy nước hong phơi
Sông mang lặng lẽ vào tâm tưởng
Tâm tưởng trôi theo sóng rợn lòng
Ai đó tìm chi nơi bến cũ
Bến giờ bóng khuất phía bên sông…
Chiều bến cảng 2013
KHOẢNG KHÔNG NHÌN THẤY…
Khoảng không nhìn thấy
Em khuất vào hẻm khuất nhà cao
Phố đẹp lắm cửa gương lấp loáng
Người đi về thấp thoáng chiêm bao
Như bất chợt cơn mưa ập đến
Ướt phố, ướt nhà, ướt áo ai qua
Có ánh nhìn tôi, cái nhìn trò chuyện
Mách buồn vui đang cất dấu trong nhà
Là đấy, bếp ga khói đâu mà cay mắt
Là đấy, điều hòa không mở vẫn lạnh đêm
Khoảnh khắc đời đi, vô tình, hữu ý
Xếp chồng vào năm tháng nhớ và quên
Hiển hiện thế! Sao nhiều khi khó thấy
Em đang gần ngay trước mặt tôi thôi
Tôi nhớ bình hoa có lần đã vỡ
Tôi mất ai từ ấy ở trong đời?…
Lặng lẽ dấu sau tiếng khóc, nụ cười
Cái lặng lẽ nhiều khi thành tiếng nói
Là cái khỏang trở trăn câu hỏi
Có bao điều còn khuất lấp trong nhau?…
TP HCM 2013
GẶP CÁI NHÌN
THẢNG THỐT GIỐNG CƠN MƯA
Thoáng đến, thoáng đi
Như trò tinh nghịch
Vừa tụ, vừa tan
Khô ướt áo người
Mưa Sài Gòn như không chủ đích
Như cái nhìn lấp lánh mắt em thôi
Tôi bao lần suýt chết đuối
Người ơi
Suýt chết đuối
Nơi dòng sông không nước
Giá lúc ấy mình chết đi cũng được
Tiếc chi đời khi mộ mắt em xây!
Mưa đến rồi đi
Chẳng giữ được nơi tay
Chẳng giữ được
Cái nhìn trao bất chợt
Đi trong phố đắm mình vào khô ướt
Gặp cái nhìn thảng thốt giống cơn mưa …
Sài Gòn 1999 – 2013
BT: Vương Chi Lan