Khi xa Thành phố – Phạm Mạnh Hà
KHI XA NGƯỜI
Mai xa rồi người có nhớ ta không?
Mai xa rồi cỏ may vương ngập lối
Em về bên ấy mưa bay
Cho tình ta nhỏ lệ
Trong khung trời buồn khắc khoải
Như nhớ về một cõi xa xăm
Nhớ … Nhớ ngày ấy yêu em
Ta đâu mong ước được gì
Cuộc tình xa ta nào hay biết
Cuộc tình tàn theo tháng năm trôi …
Xa em rồi hồn mới thấy bâng khuâng
Xa em rồi tình ta thôi là hết
Kỷ niệm nào giờ cũng phôi pha
Mắt em buồn ngấn lệ đã vây quanh
Mai em về đường cũ có xôn xao?
Mai em về hàng hiên quên nắng vội
Em về bên ấy thôi mưa
Cuộc tình xưa nay đã nhòa
Ta với trời Cali buồn
Vẫn một đời gợi nhớ … Riêng … Ai …
TỪ VẦNG TRĂNG MƯỜI SÁU
Từ vầng trăng mười sáu
Ta xin làm gió mây
Ru đời nhiều tục lụy
Vàng vạc ánh trăng trong
*** *** ***
Thơ là đạo hay đời
Chiều về đây phố vắng
Khung cửa hẹp rã rời
Từ độ ánh trăng tan
*** *** ***
Ừ! Em tuổi mười sáu
Trăng đẹp như tình đầu
Sương ban mai rớt hạt
Nhỏ giọt còn trinh nguyên
*** *** ***
Mơ hoa trăng mười sáu
Mười sáu trăng rất tròn
Nhưng hồn ta nghiệt ngã
Em có biết không em?
TB: Tặng Nguyễn Văn Biên qua bình thơ từ tập “Từ vầng trăng mười sáu” của Cao Xuyên
KHI XA SÀI GÒN …
Xa Sài Gòn … là xa ngày xưa ấy
Xa tháng ngày đi học ở La San
Ngôi trường nhỏ cuối đường cây bóng mát
Đường Hiền Vương cuối nẽo đường Duy Tân
*** *** ***
Xa Sài Gòn … là xa café buổi sáng
Bạn ta đây Ngọc Thành và Duy Việt
Trò chuyện vui – chuyện buồn không dám kể
Bởi âu lo vết hằn lên khóe mắt
Dấu chân chim hiện hữu với thời gian
*** *** ***
Xa Sài Gòn … là xa buổi trưa trốn nắng
Với nóng nực và ướt đẫm mồ hôi
Những xe cộ giành nhau từng gang tấc
Vì đường đời xuôi ngược lắm bon chen
*** *** ***
Xa Sài Gòn … là xa những đêm dài đến vội
Xa tháng ngày ca hát với rong chơi
Những bạn ta: Tuấn – Linh, Công, Thiện – Hà
Với Hương – Ánh bạn mình hơi nỗi quạu
Lãng tử Yến Thanh nhạc chế không đụng hàng
Với thời gian không bao giờ thay đổi
Chỉ vui thôi – Buồn giấu kín – Riêng ai
*** *** ***
Xa Sài Gòn … là xa những đoạn tình rất ngắn
Xa chân dài, môi hồng, mắt giả nai tơ
Bởi đa tình phiêu bạt hồn lãng tử
Xa cuộc tình đoạn cuối viết chưa xong
*** *** ***
Xa Sài Gòn … ai có nhớ ta không?
BT: Vương Chi Lan