Vườn xuân vắng vẻ – Quang Châu
ĐÓA LAN
Rực rỡ ven rừng nhất đóa Lan
Hương thơm ngây ngất khắp non ngàn
Thu qua đông tới luôn tinh khiết
Xuân cạn hạ về chẳng dối gian
Tuổi trẻ ngắm nhìn tim rạo rực
Cao niên từ bỏ giọt buồn than
Bên anh em chính là hoa quý
Vàng đá câu thề nghĩa chứa chan…
VƯỜN XUÂN VẮNG VẺ
Vườn xuân vắng vẻ dáng im thinh
Nắm níu mong manh chút bạc tình
Con bướm lượn qua như ủ rủ
Giọt sương đọng lại chẳng lung linh
Hoa khoe đón khách buồn đơn chiếc
Người đứng chờ ai quạnh một mình
Thuơng nỗi niềm riêng tim lạnh buốt
Đằng xa le lói ánh bình minh.
NẮNG XUÂN
Ngày vừa rạng, nắng điểm son
Cánh hoa hé ngậm giọt tròn kim cương
Trời trong như thể tráng gương
Đàn chim tắm nắng bên đường ung dung
Hoa nao nức, bướm ngập ngừng
Say men tình tứ tình chung mềm lòng
Lắng nghe cây cỏ sương hong
Thì thầm giai điệu ấm nồng xuân êm
Em ngồi hong tóc bên thềm
Chải thành hương suối mà quên bóng hình
Cây rung nắng, gió gọi tỉnh
Lung linh ánh mắt, lung linh má hồng
Trong ai xui khiến nặng lòng
Vần thơ nắng mới bên song vắn dài…
Xuân 2014
THUYỀN LẠC BẾN
Ngược dòng tìm lại bến xưa
Thuyền tơ rụng lắng bao mùa phôi phai
Thời gian vẫn cứ miệt mài
Tình sao mờ mịt trần ai bóng sầu
Ngoài khơi sóng vẫn gọi nhau
Con thuyền bến tiễn loạn màu phong sương
Biển ồn ào trăng vấn vương
Trong bờ bến đục dầm sương sáng chiều
Khói sương rời rạc cô liêu
Tình ai gai góc sáng chiều ngày đêm
Ai thương. Ai nhớ, ai tìm?
Cửa không người gõ lặng im tháng ngày
Thuyền lạc bến, núi xa mây
Cánh bay chim hạc lạc bầy hỏi ai…?
BT: Vương Chi Lan