Những bài thơ cho em – Lê Lãng Du
Bài thơ cho Em số 1
Em nghiêng tóc lệch sông trăng
Buông lơi xõa bóng đêm rằm trao duyên
Ngại ai che ánh mắt huyền
Xuân thì hương ngát một miền thi ca
Em nghiêng tóc đổ vai ngà
Trăng hoang mộng mị sa đà bên em
Vườn thương ngự bóng trăng quen
Sương trên đầu lá nụ mềm vị yêu
Em nghiêng vóc ngọc Thúy Kiều
Lao xao gió gửi bao nhiêu tâm tình
Cài then em chỉ bóng hình
Tao nhân mặc khách hư vinh một thời
Em nghiêng bóng ngã buồn trôi
Hắt hiu gác tía một đời giai nhân
Thì thôi một kiếp phù vân
Hương tan ngọc nát si sân thói đời
Bài thơ cho Em số 2
Em về đông quạnh chiều trôi
Hiu hiu vạt nắng vàng trời bên sông
Gót mềm chạm bến thương mong
Sắc se nỗi nhớ bềnh bồng câu thơ
Em về chiều lặng ơ thờ
Lối mòn hoa cỏ ven bờ ngập hương
Mây chiều tim tím sầu vương
Hồn mơ nhân ảnh mến thương thủa nào
Em về hồn chợt xanh xao
Tựa vai nhớ một thủa nào bên nhau
Thương trao mật ngọt lời đầu
Duyên xưa ngậm kín thương đau ái tình
Em về như một đóa Quỳnh
Khai hoa thơm lựng hai mình ngất ngây
Mai hương theo gió xa bay
Hoa tàn tan tác khi ngày nắng lên
Bài thơ cho Em số 3
Em đi áo mỏng buông hờn
Dáng khoe sắc mộng tình vương mây ngàn
Chút thương gửi gió đông sang
Bờ mê say đắm nắng vàng nghiêng soi
Em đi chiều xuống trong tôi
Tương tư cánh lá buông rời cành thương
Miền yêu quạnh quẽ gió sương
Vắng ai hiu hắt con đường ngày xưa
Em đi trời bỗng chợt mưa
Buồn dâng xám cả trời vừa vào đông
Chợt như tê tái cõi lòng
Mênh mang một nẻo bềnh bồng cô đơn
Em đi để lại yêu thương
Luyến lưu nơi chốn thiên đường tình yêu
Hương mê quyện ánh nắng chiều
Hắt hiu chiếc bóng liêu xiêu nhạt nhòa
Bài thơ cho Em số 4
Em ngồi chải tóc soi gương
Hiên chiều nhạt nắng gió hờn chia xa
Buồn trôi tóc điểm sương ngà
Mênh mông nỗi nhớ mặn mà cho nhau
Em ngồi thương những ngày sau
Hoa rơi lạc cánh lá sầu rụng rơi
Người đi lang bạt cuối trời
Phong sương bụi gió một đời lãng du
Em ngồi nhìn bóng lá thu
Vàng phai lạc cánh gió ru đổi mùa
Góc đời còn dấu ngày xưa
Bóng ai thoang thoáng như vừa đâu đây
Em ngồi ôm vạt nắng gầy
Chắt chiu một thủa cầm tay nhau về
Đường lên chốn cũ vườn quê
Cỏ xanh hoa lá bốn bề quạnh hiu
Bài thơ cho Em số 5
Em bên trời ấy nắng vàng
Hoa thơm ngập lối mênh mang phố buồn
Quán cà phê từng giọt thương
Buông rơi đáy cốc vô thường trần ai
Em chờ mỗi buổi sớm mai
Quán xưa kỷ niệm u hoài nhớ nhung
Nhạc buồn từng phím tơ rung
Bao giờ hội ngộ tao phùng bên nhau
Em bên trời ấy còn không
Chiều tan lối nhỏ níu cong sợi buồn?
Chút thương vịn chặt vào hồn
Tương tư hình bóng yêu thương nhạt nhòa
Em chờ người ở ngàn xa
Núi sông cách trở sơn hà chia ly
Người ở lại thương người đi
Người ơi! Còn có nhớ gì nhau không?
Bài thơ cho Em số 6
Em nằm giữa cõi trần gian
Lõa thân phơi trắng dối gian của đời
Biếc xanh mắt lá răm ngời
Hồn nhiên buông tiếng cợt cười nhân duyên
Em nằm say tỉnh lạ quen
Trăm năm hờ hững ngọt mềm lời ru
Lụa là khoe vóc mưa thu
Sắc hương rã cánh hồn ư lạnh lùng
Em nằm buông phím đàn rung
Ngát hương tím tận lối cùng nỗi đau
Hồn mê đắm bởi thương sâu
Phù du mấy cánh qua cầu gió bay
Em nằm gối mộng vào mây
Đớn đau cùng nỗi đọa đày nhân gian
Thương ôm chặt bóng non ngàn
Mải mê một giấc mộng tan vào mùa
BT: Vương Chi Lan