Bất chợt Sài Gòn – Nguyễn Mạnh Quỳnh
TRƯỚC BIỂN HOÀNG HÔN
Như nốt đơn…
Con thuyền đợi trên khuông sóng
Biển vắng.
Chiều mong manh
hoang một cánh buồm
Những dấu chân
…. những dấu chân
âm thầm cát nóng
Và mây
Vết bỏng ngang trời
Biển sẫm
ngày chìm xuống
Hải âu chân sóng
Khoang thuyền đầy hoàng hôn
Ở GIỮA ĐỒI
VÀ THUNG XANH
Nơi ấy
thung xanh ngày mưa
Đồi thông khát
Hoa cháy màu hổ phách
gọi hè
Chùm lá kim châm vào cô đơn
buốt nhói
Ngày không em
Mình ta
lang thang núi
gốc thông già
Trầm tư dốc vắng
Ngỡ thành mây trắng
bồng bênh
BẤT CHỢT SÀI GÒN
Em ở trong phòng nên chẳng biết
Ngoài kia …
Sài Gòn…mưa òa bất chợt
Em mải tìm ai?
Ngược xuôi trên internet
Những mảng màu xao động không gian
Bất chợt mưa về
Bất chợt nắng lên
Anh vào trang net em
…cũng thành bất chợt
Trái tim ta vui buồn
cũng đâu hẹn trước
Anh nhớ hoài
Bao chiều Sài Gòn xanh kí ức
Kỉ niệm cũ… cũng xa rồi
Anh bất chợt gặp em
Sài Gòn, đầu hè 2013
BT: Vương Chi Lan